Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn Chương 127

[Cập nhật lúc: 09:26 24/02/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn - Chương 127 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Cái ôm đột ngột kiểu công chúa khiến cho đầu óc Kiều Nại trống rỗng, sau khi cô lấy lại bình tĩnh, thì cả người đã nằm trong lồng ngực của Hình Sâm.
Phản xạ theo bản năng, cô dùng một tay ôm con cá, một tay vòng lên cổ anh, không tránh khỏi việc phải tiếp xúc da thịt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiều Nại không khỏi đỏ lên.
Nghĩ đến việc tay mình vừa chạm vào con cá, đã bị dính mùi tanh nên, Kiều Nại vội vàng buông lỏng cánh tay đang đặt trên người anh ra, có chút hoảng loạn nói: “Xin lỗi”.
Hình Sâm rũ mắt xuống nhìn cô, thấy hàng mi cong đang bất an run rẩy, anh liền thấp giọng hỏi: “Dọa em sợ rồi ư? Vừa rồi sóng có chút lớn”.
Kiều Nại lắc đầu: “Không phải... Là em dùng tay cầm cá, nên có mùi”.
Giọng nói mềm mại như lông vũ rực rỡ, khiến cho những người nghe được đều mềm lòng, thì làm sao Hình Sâm lại có thể quan tâm đến cá được cơ chứ?
Anh ôm cô thật chặt: “Không sao đâu, em có thể thu tay lại, như vậy sẽ thoải mái hơn một chút”.
Kiều Nại thấy Hình Sâm đã nói vậy nên cô thu tay lại, nhỏ giọng đáp: “Cảm ơn…”.
Hình Sâm không mở miệng ra trả lời, nhưng khóe môi lại hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, có thể thấy rằng tâm tình của anh đang không tệ. 
Đối với Hình Sâm mà nói, đây chính là việc anh nên làm, huống chi Kiều Nại cũng không hề nặng một chút nào, cái ôm từ đầu đến cuối đều vô cùng vững chắc, có thể nói là tràn đầy cảm giác an toàn. 
Cứ như vậy anh đã ôm Kiều Nại vào bờ một cách dễ dàng, mà không hề có bất kỳ áp lực nào cả, thậm chí còn có chút không muốn buông tay ra. Tuy nhiên, flycam số 1 đã đuổi theo anh lần nữa, khác với việc để fan hào hứng lên thuyền, flycam số 1 không hiểu tại sao Hình Sâm lại có thể lừa dối mình như vậy.
Nó bay nhanh đến trước mặt Hình Sâm, ống kính cố ý nhắm thẳng vào anh, như thể muốn nhìn thấy một chút vẻ tội lỗi trên khuôn mặt đã lừa dối camera vô tội, nhưng điều đó đã được định sẵn là không thể nào.
Đối diện trực tiếp với ống kính, Hình Sâm vẫn bình tĩnh như cũ, thậm chí còn kiêu ngạo, với giọng điệu lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn: “Anh bay lên cao chút, chắn tầm nhìn của tôi rồi”.
Flycam số 1: ??? 
Đồ khốn nạn!
[Hahahahahahahahaha]
[Cảm giác như flycam sắp khóc vì tức]
[Flycam: Anh đã gạt tôi mà còn hung dữ với tôi]
[Sâm Sâm thật là vừa xấu vừa đẹp trai mà]
Trong lúc nhất thời, toàn bộ màn hình phát sóng trực tiếp cứ lắc lư qua lại mãi, có thể thấy rằng flycam số 1 đã tức giận đến mức nào, tủi thân chết đi được, có lẽ đây là lần đầu tiên nó gặp được một con người tàn bạo như Hình Sâm. 
Rốt cuộc vì phải chịu trách nhiệm cho việc theo dõi camera của mình, nên thấy họ sắp cãi nhau đến nơi, Kiều Nại vội vàng vỗ vai Hình Sâm, ra hiệu rằng anh hãy đặt cô xuống bờ.
Hình Sâm cũng hợp tác mà đặt cô xuống và nhận lấy con cá trên tay cô, rồi bảo Kiều Nại đi thay quần áo trước, còn anh sẽ ở đây đợi cô. 
Kiều Nại nghe vậy lập tức quay người lại chạy vài bước nhỏ vào trong lều, flycam số 1 gần như theo bản năng hóng hớt mà muốn đuổi theo Kiều Nại để quay hình, kết quả là không thể bay đi được, cái đầu nhỏ chứa đầy những nghi ngờ lớn, ngay lúc nó đang bối rối, quay đầu lại thì phát hiện đôi chân nhỏ bé của mình đã bị Hình Sâm giữ chặt rồi.
Flycam số 1: ...?
Nó tức giận đến mức gần như bị cắt đôi ra!
[Cười chết tôi rồi, jio đang giữ lại vận mệnh của tôi]
jiojio: cách gọi chú nhỏ 
[Flycam: Hình Sâm, anh đang làm cái gì vậy!]
[Hahaha, nhanh gọi xe cấp cứu cho flycam đi]
Khi hai người đang nhìn nhau, flycam số 1 thấy ánh mắt của Hình Sâm như muốn nói: “Anh đã bay cao rồi mà vẫn thấp như vậy. Tôi chỉ cần giơ tay liền có thể kéo anh xuống được. Tôi có thể làm được điều đó”.
Tuy nhiên, sự thật là… Flycam số 1 vẫn còn quá ngây thơ, tình hình thực tế còn đáng giận và tồi tệ hơn nhiều so với những gì nó tưởng tượng.
Điều khiến nó không ngờ tới là Hình Sâm không những không cảm thấy xấu hổ mà còn cảm thấy tự tin cơ.
Hình Sâm nhìn từ trên xuống dưới và nói: “Anh thật sự là trí tuệ nhân tạo sao? Người khác thay quần áo cũng phải đi theo quay ư?”.
Flycam số 1: ? Tại sao không chứ?
Hình Sâm cũng chẳng muốn so đo với nó nữa: “Thôi quên đi, số 2 đâu? Sao còn chưa trở lại?”.
Flycam số 1: … !!! 
Đồ khốn kiếp, anh vẫn còn dám nói chuyện đó.
[Flycam: Anh là người tệ nhất mà tôi từng thấy]
[Khi trí tuệ nhân tạo gặp kẻ thù trong tự nhiên của nó!]
[Hahaha, flycam thật tội nghiệp khi không được nói chuyện]
[Đoạn này đã khiến tôi cười suốt một năm]
Lúc Kiều Nại sửa soạn xong chuẩn bị đi ra, thì đã là mười phút sau cả người cô vừa xuất hiện, flycam số 1 không hề chậm chạp dừng lại mà đã lập tức bay tới, nóng lòng tránh xa Hình Sâm ra, không bao giờ muốn quay anh nữa. 
Đương nhiên Hình Sâm cũng không để ý tới chuyện này lắm, anh chuẩn bị đi tắm, thay quần áo, trước khi đi cũng không quên dặn dò Kiều Nại: “Ngồi một lát đi, cứ để cá ở đó trước, đợi tôi quay lại sẽ làm sau”.
Có vẻ như con cá không vừa với cái chậu lắm, nó lớn đến mức còn một nửa cơ thể nằm bên ngoài chậu, Kiều Nại ngoan ngoãn đáp: “Được.”
Con cá lớn này rất khó để bắt một mình, nhưng nếu có hai người thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.
So với bầu không khí bất hòa giữa Hình Sâm và flycam số 1, Kiều Nại với flycam số 1 có vẻ hài hòa hơn nhiều, nó chậm rãi bay đến trước mặt Kiều Nại, nếu là Hình Sâm thì có lẽ anh chỉ biết chán ghét mà bảo nó bay cao hơn chút đi, ngược lại Kiều Nại sẽ đưa tay ra và để nó rơi vào lòng bàn tay cô.
Quay cận cảnh giúp mọi người nhìn rõ hơn, dù chưa bật chức năng làm đẹp, nhưng đôi mắt ngấn nước đó vẫn chuyển động như thể biết nói, đối mặt với nhan sắc động lòng người như vậy, flycam số 1 và cả khung bình luận đều cảm giác được chữa lành, nhưng cũng có một số fan cẩn thận quan sát thấy được khuôn mặt của Kiều Nại hơi nhợt nhạt, cô trông giống như là đang bị bệnh.
Mọi người chú ý mới nhìn ra được  Kiều Nại chỉ thay quần chứ không hề thay áo, hơn nữa vừa rồi quần áo của Hình Sâm chỉ quấn quanh eo cô. Hầu hết mọi người đều đoán được chuyện gì đang xảy ra, biết chắc Kiều Nại đang là kỳ kinh nguyệt, cho nên việc Hình Sâm đột nhiên quay lưng lại với camera là điều dễ hiểu.
Lúc này, xung quanh có vẻ cực kỳ yên tĩnh, Kiều Nại ngồi trên ghế gấp, sợ chạm phải đầu của flycam số 1, bây giờ đã là thời điểm nóng nhất trong ngày, hôm qua cô còn cảm thấy nôn nóng vô cùng, có lẽ là vì hôm nay bà dì đến, nên ngược lại cảm nhận được nhiệt độ khá tốt hơn. 
Lúc đầu, kỳ kinh nguyệt của Kiều Nại xảy ra rất đều đặn nhưng cho đến khi cô đóng một cảnh vào ngày tuyết rơi nặng hạt, bởi vì các vai diễn khác nhau nên phải mất một thời gian dài, từ đó về sau bắt đầu bị đau bụng kinh, kinh nguyệt không còn ổn định nữa, có thể sẽ ổn nếu thời tiết nóng, nhưng khi trời lạnh thì chỉ có thể uống thuốc giảm đau, cũng may bụng dưới lúc này chỉ hơi khó chịu, cơn đau cũng không mãnh liệt quá, cũng làm cho Kiều Nại thở phào nhẹ nhõm, nhưng khuôn mặt nhỏ trông nhợt nhạt đã bán đứng cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn đó đã khiến fan đau lòng đến mức chết mất. 
[Nhất định Nại Nại phải nghỉ ngơi thật tốt trong những ngày này]
[Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch này, nên ăn cá để bồi bổ đi]
[Bảo bối ngủ đi, để mẹ xoa bụng cho con]
Khi Hình Sâm thay quần áo xong rồi trở lại, thì bắt gặp flycam số 1 đang làm nũng trong tay Kiều Nại, anh lặng lẽ đến gần, ngồi ở bên cạnh Kiều Nại, nhìn nó một cách lạnh lùng, flycam số 1 lập tức bay lên một lần nữa, vì sợ anh sẽ nói những lời như: “Nếu như không thể bay, thì đừng bao giờ bay nữa.”
Nó gần như đã quen với việc này, bản thân Hình Sâm cũng không có phản ứng gì, tựa hồ không hề đặt nó ở trong mắt, mà chỉ cầm dụng cụ để chuẩn bị xử lí con cá, nhưng cái ánh mắt tức giận đó đã bị khán giả nhìn thấy rõ ràng.
[Sâm Sâm, rõ ràng anh đang ghen với một cái camera]
[Hahaha, hào quang của chính thất rất mạnh mẽ!]
[Chỉ cần liếc một cái, flycam cũng không dám l.ỗ m.ãng