Vạn Cổ Cuồng Đế Chương 427: C427: Mộ lão nhân

[Cập nhật lúc: 14:00 17/01/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Vạn Cổ Cuồng Đế - Chương 427: C427: Mộ lão nhân với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Phúc Hải thánh quốc khổng lồ như vậy, cường giả như mây, có thể xếp hàng thứ chín trong hàng ngũ nguyên lão, đủ thể chứng minh được sự cường đại của Nhậm An Tỉnh.

Nhưng mà Cố Vân đối cứng với Cửu nguyên lão cũng chỉ vẻn vẹn rơi xuống hạ phong, không có bị áp chế triệt để khiến trong lòng không ít người ngạc nhiên.

Sự chênh lệch giữa thượng vị Thánh Nhân và Thánh Nhân viên mãn tương đối khổng lồ, dù là Thiên Tôn thành thánh sợ là cũng khó bù đắp được đi. Dù sao có thể tu thành Thánh Nhân viên mãn, hồi còn trẻ cũng là nhân vật kinh thiên động địa, tại năm đó dù không phải Thiên Tôn thì cũng là cách cảnh giới đó không xa.

"Thiên Tôn thành thánh quả nhiên lợi hại."

Nhậm An Tỉnh nhàn nhạt nhìn qua Cố Vân, mặt không đổi sắc, nói.

Có thể tiếp được một kích của lão, sợ là trên toàn bộ đại lục này cũng không có mấy thượng vị Thánh Nhân làm được. chuyện đó.

"Thánh cảnh viên mãn cũng không hơn gì cái này."

Cố Vân đáp lại sắc bén.

Nhậm An Tinh nghe vậy, cười nhạt một cái, bên trong đôi mắt hiện lên một vòng ngạo khí nhàn nhạt.

"Ngươi đừng có tưởng rằng có thể ngăn lại một kích của ta là có thể chống lại ta, một kích vừa rồi ta mới dùng có năm thành lực lượng mà thôi."

"Thật là trùng hợp, vừa rồi ta cũng không dốc hết toàn lực.

Cố Vân cười lạnh một tiếng, trường kiếm như bút lông, vẽ một lỗ đen thăm thẳm trên bầu trời, đánh về phía Nhậm An Tỉnh.


"Ngu ngốc!"

Nhậm An Tỉnh hừ lạnh một tiếng, là Cửu nguyên lão của Phúc Hải thánh quốc, Thánh Nhân viên mãn, há có thể để một tiểu bối nhảy múa khiêu khích trước mặt được.

"Bích Hải Triểu Sinh!"

Dị tượng hải dương vô tận lại xuất hiện trên bầu trời, cuốn theo thiên địa nguyên khí phạm vị ngàn dặm quanh đó, tựa như Thái Cổ Ma Hải sống dậy, từ trên hư không đổ xuống, toàn bộ thiên địa đều bị bao phủ, ảm đạm u ám.

Cố Vân tựa như một chiếc thuyền con, lênh đênh giữa đại dương bao la, tùy thời có thể lập úp, thế nhưng lại cứng cỏi vô cùng, từng đạo kiếm quang phủ quanh người nàng, không ngừng xé rách những cơn sóng dữ đánh về phía nàng.

Những cảnh tượng kì dị không ngừng xuất hiện trên bầu trời.

Hải dương lập úp, sóng cả mãnh liệt, đường kiếm như vầng trăng sáng, tỏa ra áng sáng nhẹ nhàng mà rực rỡ.

Cả hai không ngừng va chạm, hào quang tỏa ra khiến cả phiến thiên địa này lu mờ.

Nhậm An Tinh không ngờ rằng dù lão đã dốc toàn lực ứng phó mà vẫn không thể lập tức đánh bại được thiếu nẽ kia. Một tên thượng vị Thánh Nhân trẻ như vậy lại có thể cường đại đến thế sao?

Trong lòng của lão cũng đã không nhịn được mà thầm kinh hãi, thần sắc càng ngày càng trịnh trọng.

Bình thường, dù là thượng vị Thánh Nhân phổ thông cũng không cách nào ngăn cản một kích tiện tay của lão.

Oanh!


Ngay tại lúc hai người đang chăm chú đánh nhau, một tiếng "ầm ầm' bỗng vang lên ở chỗ gác chuông, nơi giam giữ Chanh Quang đột nhiên nổ tung, gác chuông cổ lão cao hơn trăm mét bỗng hóa thành phế tích trong nháy mắt.

Ngay sau đó, một đạo kiếm quang bỗng phóng thẳng lên trời, bay nhanh về hướng ngoại thành Thạch Nghĩ.

"Người nào??"

Nhậm An Tỉnh giật cả mình, vội vàng nhìn về phía kia, bắt gặp đạo kiếm quang đó đã xông lên không trung, chuẩn bị bay ra khỏi thành Thạch Nghĩ.

"Muốn chết!?"

Nhậm An Tỉnh giận dữ, thế mà có một người ẩn úp ở một bên, bí mật giải cứu con tin ra.

Mà tu vi của người kia cũng tương đối cao, chí ít cũng không dưới Cố Vân, trước lúc động thủ cứu người, dù là lão cũng không có bất kỳ cảm ứng nào.

"Là nàng!"

Đôi mắt đẹp của Cố Vân co lại, nàng cũng không ngờ rằng cô ấy sẽ xuất hiện, dựa theo lý thuyết mà nói thì cô ấy hắn là sẽ không xuất hiện ở đây mới đúng chứ. . Đọc‎