Nàng ấy và ta đều là nha hoàn phòng trà, nhưng khéo léo hơn ta, nói chính xác là khéo léo hơn vẻ ngoài ta đang thể hiện, cũng biết cách ăn mặc, thường xuyên qua lại đã câu được tiểu nhi tử của Triệu ma ma.
Tiểu nhi tử của Triệu ma ma đã có vợ, cưới nữ nhi của một quản sự ngoại viện, Lập Hạ muốn làm thiếp cho hắn ta.
Triệu ma ma nắm quyền nhà bếp, thu nhập một năm ít nhất cũng có vài trăm lượng bạc, đây mới chỉ là ngoại viện, nơi nấu cơm cho hạ nhân và một số chủ tử không quan trọng.
"Ngươi xem ngươi kìa, tuổi cũng không nhỏ nữa, nên suy tính cho bản thân một chút chứ, chẳng lẽ muốn cả đời đun nước ở phòng trà sao?"
"Không phải ta để ngươi thử tài nấu nướng của ta sao? Tỷ tỷ tốt ơi, thương xót cho ta với, để ta vào bếp làm việc đi, dù chỉ là đốt lửa cũng được." Ta không có mục tiêu rõ ràng như Lập Hạ, đến thế giới xa lạ này còn có thể có mục tiêu gì chứ.
Điều duy nhất được coi là mục tiêu, có lẽ là tích góp đủ tiền chuộc thân, khôi phục thân phận tự do, nhưng sau khi khôi phục tự do thì có thể làm gì đây?
Ta không biết ý nghĩa sống của mình là gì, nhưng ít nhất, ta muốn sống tiếp, còn muốn sống tốt hơn một chút, sống được ngày nào hay ngày đó, qua được tháng nào hay tháng đó.
"Xem chút tiền đồ đó của ngươi kìa, vào bếp đốt lửa có gì khác với đốt lửa ở đây chứ?"
"Ta đâu có phúc phận tốt như tỷ tỷ, nghe nói Triệu ma ma có nhà riêng bên ngoài, còn là đại trạch tam tiến tam xuất, tỷ tỷ gả vào đó chẳng phải là làm chủ tử sao?"
Nghe ta nói vậy, Lập Hạ mặt mày hớn hở, ta lại móc túi tiền nhét vào tay nàng ấy: "Tỷ tỷ tốt ơi, chỉ cần một lời của tỷ thôi, cả đời này ta đều cảm kích tỷ."