Một tuần trôi qua thật nhanh chóng. Chẳng mấy chốc hôm nay đã là thứ bảy. Tối hôm đó, nó ngồi online facebook suốt mấy tiếng đồng hồ với Thiên Nhi và Moon ( Lamy thì không có face ). Đến 12h, nó mới chịu rời khỏi cái phone xuống giường đi xếp quần áo.
Sáng hôm sau :
Vừa mới bước xuống cầu thang, Gia Huy và Bảo Sơn đã bị giật mình bởi tiếng reo hò phấn khích của nó :
- Good morning my love !!! Há há há !!! ( mẹ ơi tiếng cười man rợ nhất Vịnh Bắc Bộ )
- Sơn ! Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây hả ? Gia Huy đưa tay lên trán làm điệu bộ giống Tôn Ngộ Không.
- Chắc thế ! Hàn Vy Anh mà dậy sớm thế này thì chắc là trời sập! - Bảo Sơn phán.
- abc...xyz
- Stop ! 2 người muốn chết không toàn thây phải không ? - Nó mặt bốc lửa đỏ phừng phừng .Gì chứ nó bình thường dậy muộn nhưng cũng đâu đến nỗi muộn quá, muộn đi vào lịch sử thế này.
- Ahihi ! Hạ hỏa , hạ hỏa - Nhận thấy mối nguy hiểm cận kề ngay cổ, hai anh lập tức đánh bài chuồn:
- Thôi ! Anh đi đón vợ iu đây - Gia Huy nói rồi phi ngay ra con BMW
- Anh cũng đi đón Thiên Nhi đây - Bảo Sơn cũng lủi mất ra con Lexus màu trắng.
Nó ngu ngơ đứng đó suy tư. Gia Huy đi đón Moon thì còn hiểu được chứ Bảo Sơn đi đón Thiên Nhi là hơi nghi ngờ đấy. Chẳng nhẽ hai người này lén lút hẹn hò không công khai ??? Chợt nhìn đồng hồ. Á mẹ ơi, còn 5' nữa là đi rồi. Nó chật vật vác hai cái vali ra khỏi cổng ( vác được ra khỏi cổng thì chị ý ngồi thở ạ ).
Chợt có tiếng còi xe vang lên sau lưng. Nó quay đầu lại. Là hắn. Hôm nay hắn quần đen, áo đen, giầy đen, ..... tóm lại là đen từ đầu tới cuối. Trùng hợp thay hôm nay nó cũng diện toàn cây đen. Vì vậy, nhìn nó và hắn y như là mặc đồ đôi vậy.
- Á ! Sao anh lại mặc giống tôi thế ? Nó cằn nhằn hỏi.
- Bà xã mặc đồ đôi cùng ông xã có làm sao đâu - Hắn thản nhiên " phun " ra một câu " động lòng người "
Nó đơ ra mất 5s. Đến giây thứ sáu thì hồn nhập lại xác, nó tóe lửa nhìn hắn :
- Trịnh Tử Thi, anh bảo ai là bà xã anh hả ? Hứ, đừng có mơ !
- Anh nói rồi, trước sau gì em cũng là bà xã của anh thôi, gọi trước cho quen sau này đỡ bối rối. Hắn đáp ( ông này tự tin dễ sợ luôn )
- Anh ...
Đang định mắng hắn xối xả thì
nó chợt nhớ ra đến giờ đi rồi, vội vàng kéo tay hắn :
- Anh nhớ đó. Vụ này tôi chưa tha cho anh đâu. Bây giờ đến điểm hẹn đã.
- Ừ đi thôi ! - Hắn cười xách vali hộ nó lên con xe Audi R8 màu đen, nó thắc mắc hỏi :
- Hôm nay không đi em SH à ?
- Mang nhiều đồ vậy mà đi SH, bộ em định cho chúng ta vào bệnh viện dưỡng thương cùng nhau sao ? - Hắn dí sát khuôn mặt đẹp trai của mình vào khuôn mặt của nó, ma mãnh hỏi.
Cảm giác hai khuôn mặt chạm vào nhau, nghe rõ hơi thở của nhau, nó và hắn không hẹn trước mà tim cùng đập bùm bụp như trống.
- Anh ... anh mau lên. Muộn rồi đấy ! - Nó vội chạy ù vào xe ngồi. Đứng như vậy vài giây nữa có khi tim nó bay ra khỏi lồng ngực mất
Hắn cũng ngượng chín người nên chỉ im lặng cầm vô lăng phi đến nơi tụi nó tụ tập. Vừa đi, hắn vừa thầm xin lỗi ba hắn : " ba , con xin lỗi, bí kíp tán gái ba truyền cho con lúc ấy bay mất tiêu rồi. Có lẽ lần sau phải dùng đến level 2 thôi ( level trước kia ba hắn quyết định cưa đổ mẹ hắn bằng mọi giá ấy ). Đúng là cha truyền con nối !
Quay trở lại với câu chuyện, lúc này xe hắn cũng đã tới nơi. Nó vội vàng phi đến chỗ mọi người.
- Aizza ! Bà lâu quá a, làm bọn tui chờ mãi - Lamy véo nhẹ má nó, trách yêu, làm ai đó đứng ngoài nhìn mà ghen tức.
- Sorry mấy bà, tại tên xác chết kia lâu la quá nên đến hơi muộn. Mấy bà thông cảm ! - Nó cười - À Hải Phong, sao mặt mi méo xẹo, nhăn nhó như khỉ ăn ớt thế kia ?
- À à, chắc trời nóng nên mặt em hơi đỏ- Cậu vội vàng biện minh ( chẳng nhẽ lại bảo cậu ghen do Lamy cười nói vui vẻ với ... Vy Anh ??? )
- Vậy thì thôi, nghỉ ngơi tí là được - nó cười, khuyên nhủ người vừa GHEN với mình một cách vô cớ.
6h sáng :
Một chiếc xe Limousine sang trọng chở tám con người khởi hành từ Hà Nội vào Đà Nẵng. Mọi người trên xe mỗi người một việc :
* Bác tài xế : lái xe
* Gia Huy và Moon : cùng nhau nghe nhạc ( và nhạc của mấy anh chị ấy đang nghe là nhạc trẻ, lời bài hát sến nhất mọi thời đại