Phó Hằng thoạt nhìn rất mệt mỏi, hắn nói: "Lâm Lang, ngoan ngoãn ký đơn ly hôn, anh không muốn em gặp phải phiền phức khác."
Tôi vung d.a.o vài lần và hét lên một cách điên cuồng: "Tôi không sợ, tôi không quan tâm. Phó Hằng, tôi có thể không cần tiền, nhưng là tôi muốn con, để con đi theo cho người ta dạy dỗ sao?"
Tôi gần như không nhịn được muốn chặt hắn ra, làm đến ước này, là buộc tôi từ bỏ quyền nuôi con, hắn thật đúng là có tâm.
Tôi điên rồi, không cho tôi sống tốt tôi sẽ không cho hắn sống tốt, nghĩ như vậy, d.a.o phay của tôi đã c.h.é.m về phía Phó Hằng.
Thật không ngờ, chúng tôi sẽ có ngày vung đao hướng về phía nhau.