Hắn vừa nghe tôi muốn ly hôn lập tức trở mặt: “Lang Lang, vì sao em luôn treo chuyện ly hôn ở bên miệng? Anh đối với em không đủ tốt sao?"
Tôi thất vọng nhìn hắn: “Anh đối với tôi rất tốt, nhưng tôi ích kỷ, tôi hy vọng phần tốt này là độc nhất vô nhị, tôi không muốn chia sẻ chồng mình với người phụ nữ khác."
Hắn đi tới đi lui, có vẻ rất phiền não: “Em muốn ly hôn, nhưng em nhìn bản thân mình xem, em cái gì cũng không biết, ngay cả việc làm cũng không có, ly hôn em có thể làm cái gì?"
Chương 10. Làm tiểu tam rất vinh quang sao?
Tôi bị sỉ nhục, tôi không ngờ Phó Hằng sẽ nói như vậy.
Quả nhiên khoảnh cách giữa vợ chồng gần nhất nhưng cũng xa nhất, cởi đi tầng áo khoác dịu dàng đó, hắn sẽ coi tôi là một kẻ vô dụng.
Tôi cười khẩy: "Vậy cũng không cần anh quan tâm, tôi chỉ muốn ly hôn.”
Hắn lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt phát lạnh: “Lâm Lang, anh cưới em là bởi vì anh yêu em, đến bây giờ anh vẫn yêu em, cho nên anh hy vọng cho em và con cuộc sống tốt nhất. Mỗi ngày anh ở bên làm việc rất vất vả, em căn bản không hiểu anh bị áp lực cỡ nào. Hôm nay cùng anh đi ăn cơm chính người của Cục Xây dựng và giám sát, cao ốc do Công ty xây dựng chất lượng không tốt nên bị khiếu nại, hiện đang phải đối mặt với việc đình chỉ bán, bồi thường, thậm chí phải gánh vác trách nhiệm hình sự. Cậu Hà Ưu Nhu là Phó thị trưởng, anh cần cô ấy giật dây cho anh, thời điểm mấu chốt này anh không thể đuổi việc cô ấy, em hiểu không? Xin em đừng cho anh thêm phiền phức."
Tôi nhìn hắn, thật lâu không nói gì.
Tôi nói cái gì đây, lời này của hắn nói đúng thì cũng đúng, nói sai thì cũng sai. Lúc kết hôn với tôi, hắn đáng lẽ phải biết rằng tôi sẽ không giúp ích gì cho sự nghiệp của hắn.
Tôi cũng từng muốn đến công ty làm việc, giúp hắn chia sẻ, nhưng mẹ hắn không đồng ý, còn hắn lại càng không muốn tôi cả ngày sáng chín tối năm.