Chương 08. Không yêu thì đừng tra tấn tôi
Vòng tay của Phó Hằng rất ấm áp, mùi hương cũng rất dễ chịu.
Tôi biết hắn hút thuốc, nhưng không có mùi thuốc lá, chỉ có thoang thoảng hương bạc hà, rất nam tính.
Hắn không hỏi nguyên nhân cũng không an ủi, chỉ vỗ sau này lưng tôi: "Cô bé ngốc, sau này để anh một mình đến thương em."
Có lẽ là bị lời nói của hắn dọa đến choáng váng, tôi trừng to mắt nhìn hắn, hắn nâng mặt tôi lên hôn mắt tôi: "Lang Lang, đời này chỉ khóc lần này, sau này anh nhất định không cho em chảy một giọt nước mắt."
Quả nhiên là lời thề của đàn ông đối với phụ nữ là không thể nghe nhất, lúc này mới qua vài năm, hắn đều đã quên hết.