Tỉnh Mộng Chương 10: Chương 10

[Cập nhật lúc: 23:24 30/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Tỉnh Mộng - Chương 10: Chương 10 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Tôi còn nhớ lần cuối cùng là sáu năm trước, khi đó chúng tôi còn chưa xác định quan hệ yêu đương, thậm chí ngay cả bạn bè cũng không tính, chỉ là quan hệ có thể chào hỏi khi gặp mặt.

 

Thứ sáu tôi về nhà, chị tôi đang loay hoay với của đống hồi môn, nhưng mặt mày lạnh lùng.

 

Sau khi thay quần áo, tôi vào bếp giúp mẹ nấu ăn, nghe mẹ lải nhải nói về chuyện chị gái kết hôn.

 

Hơn chín giờ tối, chị tôi bỗng nhiên rống lên, nói không thấy vòng cổ của mình.

 

Cả nhà chúng tôi đều muốn giúp chị gái tìm, chị ta lại rống lên với tôi, nhất định nói tôi lấy dây chuyền của chị ta. Đó là sính lễ của chị ta, não bị úng nước tôi mới chạm vào nó.

 

Cãi nhau với chị gái, chị ta luôn bá đạo, chỉ mấy câu nói sẽ làm tôi tức đến đau gan.

 

Cha tôi im lặng hút thuốc, mẹ tôi từ trước đến nay yếu đuối, rống lên vài câu giúp chị oán giận tôi.

 

Tôi tức giận khóc không ngừng: "Mẹ, mẹ cũng không tin con sao? Con nói không lấy thì là không lấy."

 

Chị tôi cười khẩy: "Trong nhà này chỉ có mấy người chúng ta, mày không lấy thì nó tự mình chạy trốn sao? Lâm Lang, mày đừng không biết xấu hổ, Gia Thụ là anh rể của mày, chẳng lẽ mày muốn làm tiểu tam!"

 

Tôi ngạc nhiên, tìm dây chuyền này sao chị ta lại nhắc đến tiểu tam? Tôi đã làm gì chị ta?

 

Tôi nổi nóng, mặc kệ mẹ kéo cánh tay: "Lâm Quỳnh, chị nói cho rõ, cái gì mà tiểu tam?"

 

Chị ta tỏ ra yếu đuối, khóc lóc với mẹ tôi và nói rằng tôi đánh chị ta.

 

Mẹ tôi đánh tôi vài cái: “Được rồi được rồi, mẹ đánh mẹ rồi, Quỳnh Quỳnh, con đừng khóc nữa."

 

Đây là mẹ ruột của tôi sao?

 

Tôi ôm cánh tay bị đánh đỏ đi gọi cha, lại phát hiện cha tôi đã sớm rời khỏi nhà....

 

Tôi lấy áo khoác và túi xách rồi rời đi, trong lòng thầm nguyền rủa Lâm Quỳnh rằng chị ta sẽ không bao giờ lấy được chồng.

 

Đến cổng trường mới phát hiện đã qua giờ giới nghiêm. Tôi đi vòng quanh trong gió lạnh, tự hỏi liệu mình có thể ở lại một khách sạn gần đó qua đêm không.

 

Nhưng hôm nay là cuối tuần, trong khách sạn đều là tình nhân, tôi thực sự không muốn ở trong môi trường như vậy...

 

Tìm một chân tường ngồi xổm xuống, tôi gửi Wechat cho Vạn Tử.

 

Truyện mới