Hắn nhíu chặt mày, nhìn ta.
Ta lúc này mặt mũi đầy bụi, quần áo rách vài chỗ, trông chẳng khác nào một kẻ ăn mày.
Nhưng ta không thấy có gì bất ổn cả.
Hắn mở miệng, giọng nói vẫn êm tai, nhưng lại lạnh nhạt vô cùng:
"Cảm ơn cô đã theo ta suốt dọc đường, ta không có gì để báo đáp."
Ta ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn:
"Ngài không cần báo đáp, đây là điều ta nên làm."
Hắn lại nói:
"Ta đã nhờ Hỉ Lai khuyên cô rất nhiều lần, nhưng cô vẫn không chịu quay về.
"Bây giờ ta tự mình khuyên cô, chuyện triều đình không phải thứ mà một nha hoàn như cô có thể hiểu được.
"Đừng xen vào nữa.
"Kinh thành có bao nhiêu đại quan quyền quý, mạng người đối với bọn họ chẳng khác gì con kiến.
"Cô theo ta, sợ rằng đến cả người đòi công lý cho cô cũng chẳng có.
"Bây giờ quay đầu, vẫn còn kịp."
*
Kinh thành mạng người như cỏ rác?
Ở đâu mà không vậy?
Quyền quý ở đâu chẳng ngang tàng, chẳng coi mạng dân đen nhẹ tựa lông hồng?
Ta đã không còn sợ hãi từ lâu rồi.
Hắn nói gì, cũng không làm ta d.a.o động.
Ta chỉ bình tĩnh đáp lại:
"Ta không sợ.
"Chuyện triều đình ta không hiểu, nhưng ta biết ngài là một vị quan tốt.
"Nếu trời không có mắt, khiến một người như ngài bị kết tội, bị xử trảm…
"Ít nhất, cũng phải có người giúp ngài thu dọn thi thể, để ngài được chôn cất đàng hoàng."
*
Hàng lông mày của Tạ Hồng Hiên càng nhíu chặt hơn.
Hắn cười khổ, chỉ nói một câu:
"Nếu cô đã quyết tâm như vậy… vậy thì, làm phiền cô rồi."
Ta gật đầu thật mạnh, trịnh trọng hứa hẹn:
"Đại nhân cứ yên tâm."
Nói xong, ta đứng nhìn hắn rời đi.
Từng nhóm người lục tục tiến vào hoàng cung.
*
Lúc này, Hỉ Lai cố tình đi chậm lại, khi gần đến cửa cung, hắn quay đầu, nói với ta một câu:
"Ngươi không thể nói vài câu dễ nghe hơn sao?
"Ngươi lặn lội ngàn dặm chỉ để lo mai táng cho người ta à?
"Nếu Tạ đại nhân có thể thích ngươi, ta lập tức c.h.ặ.t đ.ầ.u dâng cho ngươi đá bóng!"
04
Nghe xong lời của Hỉ Lai, ta quyết định tìm một chỗ trọ tạm thời.
Có lẽ ta vẫn còn may mắn, tìm được một căn viện nhỏ, không quá hẻo lánh, tiền thuê cũng rất rẻ.
Chỉ có điều…
Nơi này từng có người chếc.
Chủ nhà cũng là một người thật thà, ông thẳng thắn nói với ta:
Trước đây, căn viện này từng cho một gia đình thuê.
Nhưng mẹ chồng rất cay nghiệt, vì con dâu không sinh được con, bà ta liền tự ý nạp thiếp cho con trai.
Sau đó, bà mẹ chồng và tiểu thiếp cùng nhau hành hạ nàng dâu đủ đường.
Ban đầu, dù bị mẹ chồng làm khó, nhưng vợ chồng vẫn rất thương nhau.
Vậy mà về sau, tiểu thiếp kia mê hoặc chồng, khiến hắn thay đổi, thậm chí còn ra tay đánh đập chính thất.