Phủ của Triệu Trúc nằm ngay bên cạnh Tạ phủ,
vốn là ngôi nhà trước đây của Lý Linh.
Ta trở thành "lão thái gia" của Triệu phủ,
được Triệu Trúc rước về an hưởng tuổi già.
Nhưng ta mở một cánh cửa nhỏ,
suốt ngày quấn lấy Lý Linh,
nói mình là "lão thái gia",
thế mà ta mới có ba mươi tám tuổi thôi.
Lý Linh lớn hơn ta ba tuổi,
nhưng trong mắt ta,
nàng vẫn như thuở đôi mươi.
Nàng vốn chăm sóc bản thân rất tốt,
lại chẳng có gì phải phiền muộn.
Tạ Hồng Hiên chỉ có một mình nàng,
hậu viện không chút rối ren,
con cái cũng vô cùng ngoan ngoãn, hiểu chuyện.
Tạ Hồng Hiên rất phiền ta.
Hắn khó chịu vì ta can thiệp vào triều chính,
chuyện của Vãn Linh,
hắn ít nhiều cũng đã biết.
Hắn không hài lòng vì ta dạy dỗ Vãn Linh thành như vậy.
Lại càng không vui vì ta suốt ngày quấn lấy Lý Linh.