Tiểu Nha Hoàn Vượt Ngàn Dặm Chôn Lang Quân Chương 15: Chương 15

[Cập nhật lúc: 13:45 01/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Tiểu Nha Hoàn Vượt Ngàn Dặm Chôn Lang Quân - Chương 15: Chương 15 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Đại nương lập tức nở nụ cười rạng rỡ:  

 

"Thì ra là Lý Linh cô nương! Đại nhân đã dặn dò trước rồi, mau theo ta vào nhà sưởi ấm đi!"  

 

Không biết là do bếp lửa quá ấm, hay vì điều gì khác, mà ta cảm thấy trong lòng cũng dâng lên hơi ấm.  

 

Trước khi rời đi, Tiểu Trúc đã cẩn thận mang theo chiếc áo mà ta đã may.  

 

Ngoài bộ chuẩn bị cho Hỉ Lai, còn có bộ của lang quân mà ta chưa kịp khâu xong.  

 

Ngũ hoàng tử đã khởi binh ở Sơn Tây.  

 

Tam hoàng tử soán ngôi đoạt vị, đương nhiên phải tru diệt!  

 

Trước lò sưởi, ta tiếp tục may nốt áo cho lang quân.  

 

Hỉ Lai thay y phục mới, vui vẻ nhảy nhót trước mặt ta.  

 

"Ngốc tử, vừa vặn quá luôn này!"  

 

Hỉ Lai vốn dĩ như thế, khi có chuyện thì gọi ta là tỷ tỷ, không có chuyện gì thì gọi gì cũng được.  

 

Nhưng ta đã quen rồi.  

 

Ta liếc nhìn hắn một cái, bình thản nói:  

 

"Hơi vừa quá đấy, ngươi vẫn còn cao thêm, năm sau chắc mặc không vừa nữa đâu."  

 

Hỉ Lai chẳng buồn để tâm, vẫn giữ bộ dạng vô tư lự:  

 

"Vậy thì sang năm tỷ lại may cho ta một bộ mới, năm nào cũng phải may!"  

 

Ta khẽ gật đầu đồng ý.  

 

Nhưng ta biết, trong lòng hắn đang rất đau buồn, dù vẻ mặt chẳng hề lộ ra chút gì.  

 

Hỉ Lai được nuôi dưỡng đầy đủ, da thịt trắng trẻo mũm mĩm, chưa bao giờ thiếu bạc, hẳn là công lao của Tống công công.  

 

Nhưng dưới loạn thế cung đình, Tống công công sao có thể toàn thân mà lui?  

 

Chắc hẳn, khi còn sống phải theo hầu Tiên hoàng, lúc c.h.ế.t đi cũng phải bồi táng cùng người.  

 

Hỉ Lai mới mười lăm, vẫn còn là một đứa trẻ.  

 

"Hỉ Lai?"  

 

Ta nhẹ nhàng gọi hắn.  

"Hửm?"  

 

Hỉ Lai mặt đầy thắc mắc.  

 

Ta khe khẽ nói:  

 

"Để ta ôm ngươi một cái nhé?"  

 

"Ai thèm tỷ ôm? Ta đâu phải Tiểu Trúc! Bây giờ ta còn cao hơn tỷ nửa cái đầu rồi đấy, ai cần tỷ ôm chứ?"  

Truyện mới