Tư Trấn Khấu mở miệng đáp ứng, kết quả chính là, ngày thứ ba ở huyện Thanh Thủy, khi hai người quay trở lại con đường cũ, đứng trước núi non trùng điệp rộng lớn, Tư Trấn Khấu nói như thế này.
"Cầu Cầu, ngươi hiện tại cũng thấy, trên người ta vác nhiều đồ như vậy, trên người đã không còn chỗ nào dư thừa để có thể cõng ngươi, leo núi so với xuống núi mệt hơn rất nhiều, trong chốc lát ngươi phải tự mình đi rồi."
Yến Bạch Thu lần này thắng lợi trở về, cực kỳ sung túc, các loại hải sản hiếm thấy mà hắn đã được ăn hắn mua không ít, Yến Bạch Thu cũng biết, khi sang huyện bên này, Tư Trấn Khấu đã hết thảy để thỏa mãn hắn, phàm là thứ hắn nhìn nhiều thêm vài giây, Tư Trấn Khấu liền đối với hắn nói:"Muốn mua thì mua thôi, khi trở về lại không có, dù sao cũng có ta đây, không có việc gì."
Dưới các loại dụ hoặc như vậy, Yến Bạch Thu nguyên bản chỉ là muốn sắn ít đồ ngon, liền đối với các loại hải sản ở huyện Thanh Thủy này cực kỳ yêu thích, vừa nhìn thấy thứ tốt liền động tâm không thôi, bản thân chưa quyết định nhưng tâm lý đã bị kích động.
Vậy thì còn gì phải do dự nữa, Yến Bạch Thu liền mua mua mua, các loại đồ vật này đều được đóng gói tốt, một gói lại một gói, bả vai Tư Trấn Khấu vốn dĩ dày rộng, qua một lát đã bị bao phủ. Yến Bạch Thu đi ở phía sau, Yến Bạch Thu đi ở phía sau hoàn toàn không còn nhìn ra bóng dáng Tư Trấn Khấu, bởi vì y đã bị một bao lại một bao đồ bao phủ.
"Không có việc gì Tư đại ca, ta có thể đi được." Cảm thấy mỹ mãn khi các nguyên liệu nấu ăn đều đã mua được, động lực mười phần được lấy ra.
Tuy rằng đường đi lên núi thập phần vất vả, giữa đoạn đường có nghỉ ngơi vài lần. Tương đối thần kỳ chính là, chờ bọn họ ra tới con đường kia, Tư Trấn Khấu huýt sáo một cái, con ngựa đã từng trở bọn họ lúc trước liền chạy tới trước mặt.
Con ngựa kia chạy như bay tới đây, tựa hồ phi thường có linh tính, đặc biệt vào thời điểm nhìn thấy các loại bao lớn bao nhỏ ở bên cạnh bọn họ, Yến Bạch Thu thực rõ ràng phát hiện, con ngựa kia đột nhiên cứng đờ, một đôi mắt tròn xoe ngốc lăng, vó ngựa không kiên nhẫn đạp đạp, đồng thời cái mũi phát ra tiếng phì phì thực thô, rita gào như đang chống cự, rất nhiều lần muốn chạy trốn.
Mỗi khi Yến Bạch Thu cùng Tư Trấn Khấu muốn tới gần, có vẻ cực kỳ không vui.
"... Tư đại ca, ngươi xem đây là chuyện gì? Có phải hay không nó có chút không muốn a?" Yến Bạch Thu cảm giác con ngựa kia đối với hắn có mâu thuẫn cực lớn, một khi hắn tới gần, con ngựa liền như muốn nổi điên, giống như gặp hồng thủy mãnh thú cực kỳ đáng sợ.