Công tử bạch y đi lên nhã gian, tùy ý ngồi xuống liền bắt đầu đánh giá phòng, sau đó tùy ý hỏi:"Tiểu nhị, chiêu bài đồ ăn của nơi này là gì?"
Tiểu nhị dừng một chút, trong đầu xẹt nhanh qua thực đơn của Cửu Cung Cách. Nếu nói là đồ ăn chiêu bài đặc biệt của Cửu Cung Cách thì thật không nói được, bởi vì cửa hàng này mới khai trương, về cơ bản có không ít đồ ăn bán rất chạy, tiểu nhị đầu óc linh hoạt, miệng cũng đặc biệt trôi chảy, lập tức liền báo danh đồ ăn.
Công tử này cũng hào phóng, quạt phiến vung lên, liền nói:"Liền theo lời ngươi bưng đồ lên đi, sau lại gọi tiếp."
Tiểu nhị vui mừng trả lời một tiếng.
"Được rồi, khách quan, ngươi chờ một lát a, ngươi muốn gọi thêm cái gì, nơi này chúng ta vẫn có rất nhiều đồ ăn, ngươi có thể xem qua." Tiểu nhị lấy ra một khối ván gỗ to ước chừng một tờ giấy A4, mặt trên khắc chữ nhỏ rất quy củ, cậu ấm kia cảm thấy rất có ý tứ, gọi thêm mấy món.
Tiểu nhị thấy hắn đã lựa chọn đồ ăn tốt, liền một đường chạy chậm đến sau bếp, báo cáo đồ ăn khách yêu cầu.
Lúc trước ở sau bếp là do Yến Bạch Thu là chủ bếp, nhưng khi phát hiện Tư Trấn Khấu có thiên phú ở phương diện nấu ăn liền cường ngạnh kéo lên, ở nhiều thời điểm có thể tận lực ra sức, cho nên tốc độ nấu đồ ăn cũng tăng lên rất nhiều.
Từng món ăn không ngừng được đưa vào nhã gian, công tử kia ăn trong chốc lát cảm thấy rất tốt, hương vị không tồi, bất quá khẩu vị của hắn hơi đạm một ít (Mun:kiểu như ăn nhạt hoặc không ăn được đồ cay ý), nơi này có nhiều đồ ăn thiên về khẩu vị trọng (mặn hoặc cay), lựa ăn mấy đũa rồi không động đũa nữa.
Không phải đồ ăn này không thể ăn, mà là những món này đối với hắn là vô phúc được hưởng thụ.(Mun cũng k ăn đc cay