Phụt! Phụt! Phụt!
Bên trên khoảng không, máu tươi không ngừng rớt xuống.
Doãn Chí Bình liên tục bị thương, toàn thân bê bết máu, khả năng phục hồi đáng sợ cũng không theo kịp tốc độ bị thương.
So với hắn ta, Diệp Thành đỡ hơn đôi chút, chủ yếu là vì có ba đạo thân chắn thương cho hắn, hơn nữa với sự phối hợp của ba trận pháp, hắn có một hai giây để thở lấy hơi.
Mà Doãn Chí Bình thì khác, hắn ta không có thời gian để thở, bởi vì ba đạo thân của Diệp Thành không cho hắn cơ hội, cứ liên tục tung đại chiêu, đánh cho hắn luống cuống tay chân.
“Bốn đánh một, tiểu tử ngươi biết nhiều đấy!”, trong Thần Hải, giọng nói cảm thán của Thái Hư Cổ Long vang lên.
Diệp Thành không nói gì, chỉ nghiêng đầu nhìn đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh của mình, vì hắn cảm nhận được thời hạn của đạo thân sắp hết, một khi hết thời gian, chúng sẽ biến mất.
“Trước khi biến mất hãy sử dụng đại chiêu đi”, tâm ý tương thông, đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh lập tức sát phạt tới. .