Ta nhìn về phía thiếu niên áo đỏ đối diện, ước chừng không cần một canh giờ có lẽ đã có thể đánh bại hắn ta.
Kết quả không đến nửa canh giờ, cả hai chúng ta đều bị thương.
Rốt cuộc là ta đánh giá thấp hắn ta, lại ngang tài ngang sức với ta.
Khi dì Tế Thủy đến, chúng ta đang nằm trên đất thở hổn hển.
Khi dì ấy nhặt chúng ta về phủ, ta và tên Vinh Xuyên kia vẫn còn nhổ nước bọt vào nhau.
Dì Tế Thủy băng bó vết thương cho chúng ta, và đưa Vinh Xuyên trở về Ma tộc.
Nhưng ta không ngờ rằng, chính vì sự bướng bỉnh khi còn nhỏ của ta, trong tương lai Thiên Đình sẽ phải trả giá đắt.
Dì Tế Thủy đích thân đưa Vinh Xuyên trở về, tên Quỷ quân của Ma tộc kia đã nhất kiến chung tình với dì Tế Thủy.
Ông ta thậm chí đã bỏ thê tử chính thất, muốn cầu hôn dì Tế Thủy làm Quỷ ậu của Ma tộc.
Dì Tế Thủy tất nhiên là không muốn, không ngờ tên Quỷ quân Ma tộc kia tức giận mất mặt thậm chí đã xuất binh đánh Thiên Đình, ép Thiên Đình giao ra dì Tế Thủy.
Thiên Quân của Thiên Đình cũng từng si mến dì Tế Thủy, đương nhiên là không chịu giao người, hai tộc đại chiến suốt ba tháng trời.
Thiên Đình vốn yêu thích hòa bình, những năm qua ít có chiến tranh.
Thiên binh thiên tướng của Thiên Đình dần dần không địch lại Ma tộc kia, bị đánh lui từng bước, dì Tế Thủy không muốn họ vì mình mà phải đao binh giao chiến, định tự vẫn để đổi lấy hòa bình giữa hai giới.
Phù Sinh Thượng thần đâu nỡ để dì Tế Thủy yêu dấu liều mạng, lập tức dùng nguyên thần của mình tế để lấy ra thần khí thượng cổ Thanh Vân kiếm, từ đó Thiên Đình xoay chuyển càn khôn.
Ma tộc không địch lại Thiên Đình, thấy Ma tộc sắp đại bại, tên Quỷ quân Ma tộc kia biết dì Tế Thủy đã có người yêu và đã hứa hôn thầm, đột nhiên phát điên, dùng đội quân cuối cùng tàn sát Long tộc.