——————
Cảnh 1 -14
Tiêu Dao Tông - Trước đại điện - Ban ngày - Ngoại cảnh
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Tự Anh.
Đạm Đài Đài chậm rãi đưa tay lên lau đi giọt máu trên mặt, dùng đầu lưỡi li3m li3m, nở một nụ cười có thể gọi là sởn cả tóc gáy, nhìn về hướng Lê Tô Tô chạy thoát thân.
Cảnh 1 - 15
Không trung - Ban ngày - Ngoại cảnh
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Công Dã Tịch Vô
Lê Tô Tô còn chưa định thần lại, nàng đang cùng Công Dã Tịch Vô bay nhanh qua từng đám mây, thỉnh thoảng ngoái đầu lại nhìn.
Lê Tô Tô : [ Dọa chết muội rồi, sư huynh, chúng ta thật sự đã chạy thoát rồi sao?]
Sắc mặt của Công Dã Tịch Vô cực kỳ nghiêm trọng.
Công Dã Tịch Vô : [ Còn chưa thoát được đâu. Nhưng chúng ta cứ chia nhau chạy trốn như thế này, dù là tự đích thân Ma thần đuổi theo sau đi chăng nữa, ít nhất cũng còn ba đường sống sót.]
Lê Tô Tô rùng mình một cái.
Lê Tô Tô : [ Gã sẽ đuổi theo chúng ta sao?]
( Cắn môi suy nghĩ )
[ Muội làm xước mặt gã rồi, tên kia chắc là đang muốn rút gân lột da muội ! ]
Công Dã Tịch Vô cảm thấy hết nói nổi sư muội nhà mình.
Công Dã Tịch Vô : [ Đừng nói mấy câu xui xẻo như vậy chứ.]
Lê Tô Tô nhìn chiếc gương quá khứ mà Công Dã Tịch Vô đang nắm chặt trong tay.
Lê Tô Tô : [ Đại sư huynh, đây là thần khí của Tiêu dao tông, hồi trước Triệu Du bá bá đã từng khoe khoang với muội, nói là nó có thể chiếu ra nguồn gốc của một người luôn đấy?]
Công Dã Tịch Vô: [ Đúng vậy.]
Lê Tô Tô nhìn chiếc gương mà xuất thần.
| Hồi tưởng cảnh 1 -5 |
Công Dã Tịch Vô : [ Bây giờ Ma thần mới đã giáng thế, ngay cả tên họ, lai lịch thế nào cũng không biết. ]
Lê Tô Tô: (Lẩm bẩm) : [Đại sư huynh, muội có một suy nghĩ to gan thế này.]
Công Dã Tịch Vô : (Ngắt lời nàng) [Có nghĩ cũng đừng nghĩ, không thể đánh nhau trực diện với Ma thần lần nữa đâu, dùng bản lĩnh của ta và muội, kết cục khi gặp phải hắn chính là cái chết.]
Lê Tô Tô : [ Muội không tin lúc hắn vừa chào đời đã mạnh như vậy, không có một điểm yếu nào. Muội nghe kể ngày xưa ở phía tây có một thần tiên họ A, lúc tắm thì được mẹ hắn cầm lấy gót chân, từng tắm qua nước sông U Minh, cho nên ngoại trừ gót chân không được nước sông gột rửa qua, thì trên người đều đao thương bất nhập. Sau có người biết được chuyện tắm rửa này, liền dùng mũi tên bắn lén vào gót chân hắn, hại chết hắn.]
( Này chắc phỏng theo gót chân Achilles )
Công Dã Tịch Vô nhìn nàng một cách bất đắc dĩ.
Công Dã Tịch Vô : [ Nếu Ma thần này không có nhược điểm thì sao?]
Lê Tô Tô : [ Thế thì chưa chắc.]
Lời còn chưa dứt, Lê Tô Tô bỗng dưng rùng mình, nàng cùng Công Dã Tịch Vô cùng nhau quay đầu lại nhìn, lập tức hoảng sợ.
Đạm Đài Tẫn mặc áo đen đang tung bay, giống như quỷ mị, đứng ngay phía sau bọn họ.
( Tẫn này bá đạo vãi đạn