Huống hồ, người trước mặt còn là một nam nhân xa lạ.
Nhưng đây chắc chắn không phải là lần đầu tiên Triệu Đình Văn và Hứa Kiều Đồng hẹn hò.
Ta nhìn thấy Triệu Đình Văn ngồi trên vết nứt trên vách tường, hai chân lơ lửng giữa không trung, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu nhìn ta.
"Nàng đến rồi à?" Hắn hỏi ta.
Ta nhẹ nhàng gật đầu.
Ngay chính vào lúc này, pháo hoa rực rỡ, rơi xuống như sao băng đầy trời.
Pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm, cũng nở rộ trong đôi mắt của thiếu niên...
"Đẹp không? Ta đốt pháo hoa vì nàng."
Đẹp không?
Cũng chỉ... bình thường thôi.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️