Tôi và Khanh Ngữ chạy đến trước khách sạn mà Đại Hoa nói, nhìn thấy người nào đó mặc một bộ quần áo da toàn thân màu đen, nổi giận đùng đùng đứng ở trước cửa khách sạn, khí thế kia giống y hệt như chuẩn bị san bằng toàn bộ khách sạn này.
“Thật ra là có chuyện gì? Tại sao trong điện thoại lại nói nghiêm trọng như thế?”
Cô ấy nghiến răng nghiến lợi nói, “Hôm nay, đi đánh ghen.”
“Đánh ghen?! Bạn trai của cậu...”
Cô ấy đưa mỗi tay ra ôm lấy một người chúng tôi, cả ba cùng tiến vào bên trong.
Đến trước cửa phòng, Đại Hoa thở ra một hơi nói với chúng tôi, “Lát nữa tớ vào trong trước, tớ phụ trách đối phó con ả kia, các cậu phụ trách tên khốn nọ, ngàn vạn lần không được nương tay nhé.”
“Nè nè, lỡ như bạn trai cậu bị chúng tớ đánh đến thương tích đầy mình thì sao?”
Cô ấy cười một cách âm u, “Chỉ cần không chết, không tàn phế là được, tiền thuốc men tớ sẽ trả.”
Xương sống tôi đột ngột lạnh lẽo, phụ nữ nổi giận thật là đáng sợ!
Sau khi ấn chuông cửa một lúc lâu mới có một giọng nữ lười biếng cất lên, “Ai đấy?”
Không ai trả lời, Đại Hoa lại ấn vài cái, bên trong cuối cùng cũng nhượng bộ, “Được rồi, tới ngay đây không biết là ai không có mắt như thế...”
Cửa vừa mở ra, thì những lời còn lại cũng bị nghẹn trong cổ họng. Tôi cũng chưa kịp thấy rõ cô gái kia trông như thế nào thì Đại Hoa đã lập tức túm chặt lấy tóc cô ta, “ĐM ai mới là kẻ không có mắt ngủ với bạn trai của tao hả!!!”
Tôi và Khanh Ngữ hơi ngớ ra một chút, ngay sau đó cũng xông vào, tên bạn trai tiểu bạch kiểm của Đại Hoa chỉ quấn một cái khăn tắm dưới thân, anh ta hoảng loạn nói, “Đại Hoa đừng đánh mà, anh có thể giải thích, đây chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi...”
“Hiểu lầm cái đầu anh ấy!” Đại Hoa đã hoàn toàn đè lên người cô gái kia, còn hung tợn cảnh cáo bạn trai mình, “Anh cũng đừng hòng bỏ chạy, hôm nay bà đây nhất định sẽ đánh cho cả hai người mềm xương luôn!”
Nghe cô ấy nói như thế mà không chạy thì đúng là một thằng ngốc. Tên tiểu bạch kiểm kia lập tức túm lấy quần áo của mình, té ngã lộn nhào rơi xuống giường, vừa chạy đến chỗ cửa thì đã bị Khanh Ngữ nhấc chân đá một cái, rồi vẫy vẫy nắm tay của mình nói, “Thật là ngại quá, bạn gái anh nói không chết là được!”
Tên tiểu bạch kiểm kia ngã nhào ra đất, khăn tắm cũng rơi ra, tôi và Khanh Ngữ nhìn phía dưới không sót một chút gì lập tức vội vàng để che mắt lại, “Má ơi, tớ vừa nhìn thấy cái gì thế này!”
Anh ta nhân cơ hội này, cả người trần trụi, ôm lấy quần áo rồi vội vàng chạy ra ngoài, tốc độ kia có thể so sánh được với tuyển thủ điền kinh 100m.
Thế là đêm hôm đó bốn người phụ nữ chúng tôi, ngồi với nhau ăn lẩu... Đúng vậy, bốn người, còn có cô gái bị Đại Hoa hành hung nữa, tạm gọi cô ta là Tiểu D đi. Tr