Lan Phương gật đầu lia lịa, cười nói: "Cuối cùng cũng có thể yên tâm phần nào rồi."
Trong lúc hai mẫu tử nói chuyện, Lục Văn đã bước tới bên giường, hắn cau mày khiến người ta không nhìn ra vui buồn, bộ đồ đen càng làm nổi bật dáng người cao lớn, khí chất cũng càng thêm chín chắn vững vàng, trong phút chốc khiến người ta hơi hoa mắt, dường như rất khó chồng hình ảnh này với hình ảnh hắn đầy m.á.u me, g.i.ế.c người không chớp mắt.
Nàng đang ngẩn người, Lục Văn hơi cúi người, ghé sát lại gần nàng hỏi: "Cảm thấy thế nào? Còn chỗ nào khó chịu không?"
Nàng theo bản năng lùi lại, sau đó lắc đầu.
Vị đại phu theo sát phía sau, đứng sau Lục Văn nửa bước cung kính nói: "Phu nhân, để lão phu bắt mạch cho người."
Nàng hơi nhíu mày, xưng hô "phu nhân" của đại phu khiến nàng lập tức nhận ra sự kỳ lạ của mọi chuyện.
Nàng ngẩng đầu nhìn Lục Văn, muốn tìm kiếm câu trả lời từ ánh mắt hắn, nhưng Lục Văn lại vờ như không thấy quay mặt đi, không giống như đang chột dạ, chỉ như một phản xạ tự nhiên, khẽ gật đầu, nói: "Ừ, cứ bắt mạch trước đã."
Nàng mím môi, nhất thời không biết nói gì, chỉ đành đưa tay ra để đại phu bắt mạch.
Vừa đưa tay ra, nàng liền thấy lòng bàn tay mình quấn băng, bàn tay còn lại dưới chăn khẽ cử động, cũng cảm nhận được cảm giác tương tự.
Lan Phương thấy vậy, không khỏi mím môi cười giải thích: "Tay cô bị thương nhẹ, xem phu quân cô đau lòng kìa, quấn hết lớp này đến lớp khác, nhưng đừng lo, chỉ là vết xước thôi."
Lan Phương lại nhắc đến phu quân của nàng, lông mày nàng càng nhíu chặt hơn.
Lục Văn lại dám nói với người khác rằng mình là phu quân của nàng sao?!
Sao hắn dám!
Nàng muốn mở miệng giải thích, nhưng vừa há miệng, lời giải thích lại nghẹn lại trong cổ họng.
Nàng phải giải thích thế nào, nói đây là Lục Văn bịa đặt, thật ra hắn là tiểu thúc của nàng, nàng là tẩu tẩu vừa mất phu quân của hắn sao?!
Sắc mặt nàng càng lúc càng khó coi, khiến Lan Phương vốn đang cười cũng lo lắng, vội vàng tiến lên hỏi đại phu: "Đại phu, cô nương thế nào rồi?"
Đại phu bắt mạch xong liền rụt tay lại, cũng không có vẻ mặt nặng nề, chậm rãi nói: "Những vết thương nhẹ trên người phu nhân dùng thuốc là có thể từ từ hồi phục, còn lại thì không có gì đáng ngại."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp