Nói là quát mắng, nhưng qua giọng nói mềm mại, lại giống như làm nũng hơn, chẳng hề đau đớn hay ngứa ngáy gì.
Lục Văn mỉm cười đi theo ra khỏi buồng nhỏ, ánh mắt dán chặt vào bóng lưng vội vã rời đi của nàng, cho đến khi nàng đi vòng qua bình phong, mới thấy nàng dừng bước.
Rốt cuộc là do tư tâm lấn át lý trí quá nhiều, xưa nay hắn luôn cẩn thận tỉ mỉ, sẽ không để xảy ra sai sót nào trong kế hoạch đã định, vậy mà đã hai lần bị nàng làm rối loạn kế hoạch.
Lục Văn l.i.ế.m môi, sau đó như thể chưa thỏa mãn, nâng bàn tay vừa chạm vào da thịt nàng lên, rồi l.i.ế.m qua đầu ngón tay.
Rõ ràng đầu ngón tay vẫn còn lưu lại nhiệt độ cơ thể của nàng, nhưng trên môi lại chẳng có chút ngọt ngào nào.
Hình như đã hơi mất kiểm soát rồi, kế hoạch tiến triển chậm chạp khiến sự bồn chồn và bất mãn trong lòng hắn ngày càng lớn, thúc giục, ép buộc hắn.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp