Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi Chương 22

[Cập nhật lúc: 18:57 21/01/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi - Chương 22 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Nàng quay đầu lại, ánh trăng rơi trên khuôn mặt thanh tú, đuôi mắt hơi nhếch lên vẫn còn mang theo vẻ vui mừng chưa kịp giấu đi, đôi mắt trong sáng, đôi môi hé mở, giọng nói nhẹ nhàng phá vỡ màn đêm tĩnh mịch, khơi dậy một gợn sóng vô danh: "Chuyện gì vậy?"

Lục Văn khẽ co ngón tay, dừng lại một chút, rồi mới chậm rãi lấy ra từ trong tay áo một phong thư dính máu: "Tẩu tẩu, đồ của tẩu tẩu rơi, trả lại cho tẩu."

Nàng giật mình, vội lấy phong thư từ tay Lục Văn, ngơ ngác nhìn vết m.á.u trên phong thư, nhất thời không biết nên vui mừng vì tìm lại được thư, hay nên lo lắng Lục Văn đã xem nội dung khiến nàng hơi xấu hổ bên trong.

Đến khi nàng hoàn hồn ngẩng đầu lên muốn cảm ơn Lục Văn lần nữa thì trước mặt đã không còn bóng dáng hắn, chỉ còn bóng dáng cao lớn dần khuất xa trong bóng tối, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Sáng hôm sau.

Sau khi thức dậy, nàng đến chính đường chào hỏi Từ thị. Đúng như dự đoán, nàng bị Từ thị lạnh nhạt, chưa được nửa khắc đã bị bà đuổi ra khỏi chính đường.

Như vậy cũng đỡ mất thời gian lấy lòng bà, nàng tự an ủi mình thở phào nhẹ nhõm sau khi rời khỏi chính đường.

Nàng vẫn nhớ lời hứa với Lục Văn hôm qua, việc chào hỏi Từ thị không tốn nhiều thời gian, cũng có thể sớm mang xà bông đến cho hắn.

Nàng rời khỏi chính đường, đi về phía sân của mình. Vì trong lòng đang nghĩ đến chuyện khác, bước chân ta vô thức có chút vội vàng.

Khi rẽ qua góc tường, nàng không nghe thấy tiếng bước chân của người khác, hoặc có lẽ ta hoàn toàn không chú ý, một bóng người đột nhiên lao ra từ phía đối diện khiến nàng giật mình tỉnh giấc. Nhưng bước chân đã không kịp dừng lại, theo bản năng kêu lên một tiếng kinh ngạc, rồi va vào người nọ.

"Á!" Một tiếng kêu đau nhói vang lên bên tai nàng.

Nàng loạng choạng một chút, được Xuân Hạ và Thu Đông phía sau đỡ lấy mới đứng vững lại được. Khi ta ngẩng đầu lên nhìn, mới ngạc nhiên phát hiện người va chạm với mình lại là Lục Oánh, tứ tiểu thư của Quốc công phủ.

Cô nương vốn ăn mặc xinh đẹp, kiêu sa, lúc này lại ngã sóng soài trên mặt đất, m.ô.n.g bị ngã đau khiến nàng ta không thể giữ được vẻ kiêu ngạo ban đầu, chỉ có thể nhăn nhở méo mó mặt mày.

Nàng hít một hơi thật sâu, tuy nàng không cố ý, thậm chí còn mơ hồ nhớ hình như là Lục Oánh tự đ.â.m vào mình, nhưng trong lòng lại có dự cảm không lành rằng ngay sau đó Lục Oánh sẽ nhảy dựng lên chỉ thẳng vào mũi mình mà mắng xối xả.

Lục Oánh cũng không làm nàng thất vọng, quả nhiên sau tiếng kêu đau liền nhanh chóng phản ứng lại, nhận ra mình vừa mới mất mặt trước nhiều người như vậy, nàng ta lập tức thay đổi sắc mặt, cố nén đau đớn bò dậy, ngón tay trắng nõn mềm mại chỉ thẳng vào nàng mà quát mắng: "Ngươi đi đường không nhìn à! Ai cho ngươi lá gan dám đẩy ta ngã xuống đất!"

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp

Truyện mới