Theo tràng pháo năm mới rền vang, cuộc chiến phim Tết cũng hừng hực khởi động.
Phàm là nhà sản xuất có tham vọng, tất cả đều lăm le một vị trí trong suất phim chiếu Tết, 《Một thoáng giang sơn》 may mắn thế nào lại thừa dịp một bộ phim khác bị sảy chân mà tranh thủ vớt được cơ hội này.
Về mặt đề tài, 《Một thoáng giang sơn》 là bộ phim điện ảnh quyền mưu duy nhất ra rạp đợt này. Hai thể loại được khán giả ưa chuộng nhất hiện nay là hài hước mất não và thanh xuân bi thương cũng đều có những đại diện góp mặt, một bộ là 《Còn được hay không thế》với sự tham gia của Thẩm Chấn, một bộ khác là 《Rừng rậm xanh rì》 với sự phối hợp của cặp đôi nam diễn viên lưu lượng và nữ diễn viên mới nổi.
Nếu xét về thực lực dàn diễn viên, 《Một thoáng giang sơn》 hiển nhiên là nổi trội hơn hẳn, có điều đề tài và phong cách của nó lại có phần yếu thế so với hai bộ phim kia. Phần đông khán giả đi xem phim đều là vì nhu cầu thư giãn giải trí, hoặc là vừa ăn bắp rang bơ vừa bật cười ha hả, hoặc là vừa cầm khăn giấy vừa thổn thức trước mối tình bi thương của cặp đôi màn ảnh, chứ không phải là mong cân não nặng đầu. Chính vì lẽ đó, để có thể thu hút họ lựa chọn xem một bộ phim với đề tài cung đình u ám nặng nề không phải là chuyện dễ.
Trong thời buổi hiện nay, không thể áp khư khư cái lý luận hữu xạ tự nhiên hương vào tất cả mọi chuyện. Dẫu có thực lực đi chăng nữa, nếu công tác quảng bá và tuyên truyền không theo kịp, doanh thu phòng vé chỉ e cũng lè tè ngắc ngoải mà thôi.
_(*) Rượu ngon chẳng ngại hẻm sâu: tương tự câu "hữu xạ tự nhiên hương", ý chỉ điều tốt đẹp thì tự nhiên sẽ có người biết đến mà không cần quảng bá quá nhiều._
Khi còn đang trong giai đoạn chế tác hậu kỳ, Bùi Triều Kiếm đã mời một nhà thiết kế poster phim nổi danh trong nước để phụ trách mảng này.
Trên tấm poster chính thức là hình ảnh một bàn cờ vây vuông vức. Những ngón tay thon dài kẹp quân trắng đang giữ nó ở vị trí thiên nguyên, trong khi đó ở phía bên kia, một bàn tay khác đặt trong hộp cờ, đang chực trờ hạ quân đen xuống tiếp. Các quân cờ hai bên đã đánh vừa vặn tạo thành hình núi non. Bốn chữ "Một thoáng giang sơn" được viết bằng bút lông nổi bật ở giữa poster, bút pháp cứng cáp mạnh mẽ, toát lên vẻ phóng khoáng sắc sảo tựa hồ muốn xuyên thủng trang giấy.
_(*) Thiên nguyên: điểm chính giữa của bàn cờ vây._
Ý tưởng chỉ để lộ mỗi bàn tay của Phó Giản Dự và Dịch Chính Hành thu hút sự chú ý vì nét mới mẻ độc đáo, đồng thời nhận được cơn mưa ngợi khen từ cư dân mạng.
Nhờ hiệu ứng về mặt thị giác, doanh thu ngày đầu ra mắt của 《Một thoáng giang sơn》 cũng khá ổn, mười một giờ tối hôm đó đã vượt mức 60 triệu, trong khi đó của 《Còn được hay không thế》 và 《Rừng rậm xanh rì》 lần lượt là 93 triệu và 72 triệu.
_(*) Doanh thu ở đây được tính với đơn vị là nhân dân tệ. Nhân dân tệ viết tắt theo chuẩn quốc tế là CNY, tuy nhiên thường được ký hiệu là RMB trong các giao dịch nội địa._
Tình hình giằng co của các phía cứ kéo dài như thế độ hai ba hôm. Đến buổi tối ngày thứ ba, không ít các nhà phê bình điện ảnh có thâm niên đã đăng tải đánh giá của họ về chất lượng phim Tết năm nay. Trong đó, phần lớn họ đều đồng tình, so với hai bộ phim kia, điểm số của 《Một thoáng giang sơn》 cao hơn hẳn.
Buổi tối thứ tư, 《Một thoáng giang sơn》 vượt mặt 《Còn được hay không thế》 với khoảng cách mong manh, trở thành á quân phòng vé hôm đó. Sang hôm sau, bộ phim vươn lên thành quán quân phòng vé cùng ngày. Kể từ đó, những ngày kế tiếp, doanh thu phòng vé trong ngày của nó ổn định ở con số xấp xỉ 200 triệu, lượng suất chiếu tăng cao, kéo dài thời gian trụ rạp thêm nửa tháng nữa.
Dưới tình huống bất lợi về mặt đề tài, trên đường đua phim Tết, 《Một thoáng giang sơn》 thành công vượt lên dẫn trước, trở thành ngựa ô của tháng.
Từ mùng năm Tết, đoàn phim lại miệt mài với công cuộc chạy tuyên truyền qua các thành phố lớn.
Trước khi Phó Giản Dự rời đi, hai người bàn bạc với nhau rồi quyết định để Hạ An chấm dứt hợp đồng với Người đương thời, thay vào đó, cậu sẽ ký một thỏa thuận hợp tác khác với công ty.
Cậu không còn kiêm nhiệm công việc trợ lý nữa mà sẽ trở thành nhiếp ảnh gia chuyên trách của hắn. Ngoài số lần hợp tác theo quy định mỗi năm, thời gian khác Hạ An có toàn quyền tự do làm theo ý mình, chẳng hạn như cùng với Phan Khâm thành lập văn phòng nhiếp ảnh riêng, cùng ông ra ngoài quay chụp tư liệu.
Cuối tháng hai, công tác hậu kỳ của bộ phim tài liệu đã hoàn thành, sau khi được văn phòng nhiếp ảnh công bố, nó mau chóng thu hút được sự chú ý không nhỏ từ giới chuyên môn. Sau khi Hạ An chuyển tiếp bài đăng này trên Weibo, dưới khu bình luận, có một id nom rất giống tài khoản rác đáp lại cậu bằng cái emoji [ôm một cái]. Trong quá trình lướt xem, cậu vô tình nhìn thấy nó, nghĩ thế nào lại nhấn vào trang cá nhân của người nọ coi sao.
Trên đó chỉ có một bài đăng duy nhất.
@Người dùng 887XXX112: Bảo bối, chỉ mới đây thôi mà anh đã nhớ em rồi.
Thời gian gửi trùng khớp với buổi tối Phó Giản Dự và cậu thẳng thắn nói chuyện với nhau.
Trong lòng Hạ An nảy ra một suy đoán, nhịp tim tăng tốc đập thình thịch, cậu nhấn vào xem danh sách theo dõi của tài khoản này.
@Mưa mùa hạ_Trạm dữ liệu cá nhân về Phó Giản Dự
@Summer_
"!!!"
Hạ An đã gần như xác nhận được danh tính của người nọ, cậu ngẫm nghĩ câu từ đôi chút, rồi chuyển sang tài khoản phụ của mình, gửi một bình luận dưới bài đăng kia:
@Bầu trời mùa hạ xanh thật xanh xanh xanh: Là anh Phó sao?! Hiện giờ anh đang làm gì?
Chẳng bao lâu sau, cậu đã nhận được lời hồi đáp.
@Người dùng 887XXX112 trả lời @Bầu trời mùa hạ xanh thật xanh xanh xanh: Đang nhớ nhung đồng chí Tiểu Hạ.
Hạ An cảm thấy trong ngực như đang chưng một viên mứt hoa quả, ngọt đặm vô ngần, ngoài ra còn xen lẫn đôi chút hưng phấn khó hiểu, như thể đang ngấm ngầm trao đổi một loại ám hiệu riêng tư.
Hai người lẹ làng chuyển sang nói chuyện phiếm trên WeChat.
Hạ An: Công việc của anh hôm nay xong rồi à?
Phó Giản Dự: Ừ, anh đang khách sạn, vừa mới tắm xong. Anh xem phần phóng sự em quay rồi, tuyệt lắm.
Hạ An: ❤️
......
Hạ An: A đúng rồi, một tuần nữa là Liên hoan phim Kim Long đó, anh Phó hẳn là sẽ tham gia nhỉ?
Phó Giản Dự: Ừ, dàn diễn viên chính đều sẽ có mặt. Anh cũng sắp xếp một vị trí cho em, đến hôm đó, bọn mình sẽ đi cùng nhau.
Hạ An: Vâng.
Phó Giản Dự: Đi ngủ sớm một chút, chúc em ngủ ngon.
Hạ An: Ngủ ngon