Edit: kaylin
Beta: sâu sugar
Buổi tối, Lâm Cẩm Vân ở trong phòng đứng ngồi không yên.
Cô nhớ tới lúc ăn tối ánh mắt Tưởng Lan cố tình tránh né, trong lòng xuất hiện trăm mối cảm xúc ngổn ngang, vừa hận tính mình bốc đồng lại mâu thuẫn tự dối lòng: Có lẽ chỉ là ảo giác thôi.
Cô giống như một người yêu thầm điển hình, lo được lo mất, tiến thoái lưỡng nan.
Có nên giống trước kia dùng lời giải thích để che giấu không? Hay là luôn tiện thẳng thắn nói ra tâm ý mình đã giấu bấy lâu nay?
Lâm Cẩm Vân gặp phải vấn đề khó khăn nhất từ khi sinh ra tới giờ.
Trong đầu cô tưởng tượng ra những kết quả có thể xảy đến của hai lựa chọn này.
Sau khi không ngừng tự phủ nhận rồi lại tự thuyết phục bản thân, cuối cùng cô đưa ra lựa chọn, tiếp theo liền cầm cuốn "Ngữ văn lớp Tám" lên, nghiêm túc mở ra.