[Phần 2] Phế Thê Trùng Sinh Chương 310-311

[Cập nhật lúc: 20:16 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh [Phần 2] Phế Thê Trùng Sinh - Chương 310-311 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Chương 310. Tắt thở

Edit + beta: Iris

Trong phòng, Ô Nhược rửa sạch tay cho Hắc Tuyển Chiếu rồi đặt lên giường, trên tay phải ghim một ống tiêm đã được chuẩn bị sẵn trước đó, để cho máu chảy xuống bồn gỗ dưới giường, sau đó cầm kim châm phễu đâm vào mạch máu Hắc Tuyển Chiếu: "Ngũ đệ, đệ lên giường nâng tay lục đệ lên, dùng linh lực đẩy máu của lục đệ chảy xuống."

"Được." Hắc Tuyển Húc ngồi lên giường, làm theo lời Ô Nhược.

Thẩm thái y hỏi: "Thái Tử Phi, còn lão phu phải làm gì?"

Ô Nhược thờ ơ nhìn hắn một cái: "Ngươi ngồi bên cạnh đi, có tình hình đột phát ta sẽ kêu ngươi."

Hắc Tuyển Húc híp mắt lại, hắn cảm giác Ô Nhược không quá tin tưởng Thẩm thái y.

"Nhưng..."

Hắc Tuyển Húc trầm mặt: "Cứ làm theo lời đại tẩu nói."

"Vâng." Thẩm thái y không tình nguyện đi qua đi lại ở đầu giường hai vòng rồi mới ngồi vào ghế bên cạnh.


Ô Nhược phụ trách ép máu bên chân trái của Hắc Tuyển Chiếu sang chân phải, một lúc sau mới dẫn máu của Hắc Tuyển Chiếu vào phễu.

Lúc này, Hắc Tuyển Chiếu đã không chịu nổi tra tấn, hôn mê bất tỉnh.

Ô Nhược vội dò hơi thở của hắn, cảm thấy có nhiệt độ thở ra mới thở phào nhẹ nhõm: "Tiếp tục ép máu đến khi máu của lục đệ thành màu đỏ tươi."

"Được."

Thẩm thái y nhìn bọn họ ra sức thay máu, mày nhíu thật chặt.

Ô Nhược trò chuyện với Hắc Tuyển Chiếu đang bất tỉnh: "Tiểu Chiếu, sang năm ta sẽ thành thân với đại ca đệ, mà tính ta trước giờ không để ý mấy nghi thức long trọng đó, ta chỉ cần người nhà ở bên cạnh là đủ, đúng rồi, mấy người cao tổ phụ vẫn chưa đồng ý ta và đại ca đệ thành thân, đến lúc đó đệ phải ra sức thuyết phục bọn họ giúp ta, nên khi thành thân, ta cần phải có người chống lưng, ta không thể không có đệ."


Hắc Tuyển Húc thấy mí mắt Hắc Tuyển Chiếu giật giật, cũng vội nói: "Cao tổ phụ thương lục đệ nhất, nếu có lục đệ ở đó, mấy người cao tổ phụ chắc chắn sẽ đồng ý."

Ô Nhược nói tiếp: "Đợi ta và Tuyển Dực thành thân xong, sẽ đến tứ ca đệ thành thân."

"A?" Hắc Tuyển Húc: "Tứ ca?"

Ô Nhược cong môi: "Đệ không biết tứ ca nhà đệ coi trọng muội muội Ô Hi của ta sao?"

"Đệ thật sự không biết." Hắc Tuyển Húc tò mò: "Đại tẩu, muội muội của tẩu cũng thích tứ ca không đáng tin cậy kia của đệ sao?"

"Ta thấy Tiểu Hi cũng có ý với tứ đệ, tuy tứ đệ không đáng tin cậy nhưng tính cách không tồi, cha ta rất vừa lòng hắn, chỉ là nếu ta và đại ca đệ không thành thân được, tứ ca đệ cũng đừng hòng thành thân."

Hắc Tuyển Húc gật đầu: "Lớn nhỏ phải có thứ tự, đại ca không thành thân thì tứ ca sao có thể thành thân, ngay cả đệ cũng không thể luôn, lục đệ, đệ không đành lòng nhìn tứ ca và ngũ ca độc thân cả đời đấy chứ?"


Lúc ép ra máu có màu tươi, Ô Nhược nhanh chóng rút ống tiêm ra cầm máu cho Hắc Tuyển Chiếu.

Hắc Tuyển Húc cũng không ép máu nữa, chuyên tâm truyền máu vào cho Hắc Tuyển Chiếu.

Đợi truyền hết máu vào cơ thể Hắc Tuyển Chiếu, Ô Nhược vội cho hắn uống một viên đan dược rồi băng bó vết thương trên tay trái lại.

Hắc Tuyển Húc nhìn Hắc Tuyển Chiếu trông hệt một người chết, nhỏ giọng hỏi: "Đại tẩu, bây giờ xem như đã thành công chưa?"

Ô Nhược nhíu chặt mày: "Cơ thể lục đệ cực kỳ suy yếu, chỉ cần hơi xuất hiện chuyện bất ngờ cũng có thể lấy mạng hắn."

"Vậy bây giờ..."

"Bây giờ phải xem máu có thể dung hợp với cơ thể hắn hay không, có xuất hiện tình trạng bài xích hay không, chỉ cần hắn tỉnh lại thì coi như thành công được một nửa, sau đó chỉ cần quan sát khoảng một tháng, nếu không có triệu chứng gì, phương pháp điều dưỡng và thay máu thành công, nếu trong vòng nửa năm, chứng Khuyết Dương không tái phát, chứng tỏ cách trị liệu của ta rất tốt."
"Còn phải đợi nửa năm?"

Ô Nhược gật đầu: "Ừm, chuyện ta lo nhất chính là chứng Khuyết Dương tái phát."

Hắc Tuyển Húc chắp tay trước ngực: "Ông trời ơi, Hắc Tuyển Húc ta chưa từng cầu ngài chuyện gì, bây giờ ta xin ngài phù hộ đệ đệ vượt qua cửa ải khó khăn này."

Ô Nhược bất giác cũng học theo hắn cầu nguyện với ông trời.

Hắc Tuyển Húc buông tay: "Đúng rồi, ta đi báo với cha mẹ một tiếng."

Ô Nhược nhỏ giọng nói: "Lục đệ còn chưa tỉnh, đừng để bọn họ đi vào, tránh quấy rầy đến lục đệ."

Hắc Tuyển Húc gật đầu, ra ngoài phòng, nói tình hình của Hắc Tuyển Chiếu với mọi người.

Đế Hậu đi đến bên cạnh Hắc Tuyển Húc, nhỏ nhẹ dặn dò: "Tiểu Nhược vất vả điều trị bệnh của lục đệ cả tháng nay, bây giờ chắc chắn rất mệt, con đi vào hỗ trợ để Tiểu Nhược nghỉ ngơi một chút đi."
"Dạ."

Hắc Tuyển Húc trở lại phòng.

Ô Nhược đang bắt mạch cho Hắc Tuyển Chiếu, mạch đập cực kỳ yếu, nếu không cẩn thận bắt mạch sẽ không phát hiện được.

Hắc Tuyển Húc đứng bên cạnh cậu: "Đại tẩu đi nghỉ ngơi đi, chỗ này cứ giao cho đệ và Thẩm thái y."

Ô Nhược lắc đầu: "Bây giờ đang là thời điểm quan trọng, ta muốn ở lại chỗ này, hơn nữa tình trạng của lục đệ không quá lạc quan, ta càng không thể rời đi."

Hắc Tuyển Húc nghĩ nghĩ nói: "Như vậy đi, tẩu ra ghế dựa bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần, cứ cách nửa nén hương hoặc thân thể lục đệ có bất cứ chuyện gì, đệ lập tức gọi tẩu dậy, thế nào?"

Ô Nhược nhận ra hắn quan tâm đến mình, gật đầu: "Nhất định phải gọi ta dậy."

"Được."

Ô Nhược qua bên ghế kia ngồi.

Hắc Tuyển Húc thì ngồi ở mép giường nhìn chằm chằm Hắc Tuyển Chiếu, qua mỗi nửa nén hương liền đánh thức Ô Nhược kiểm tra thân thể cho Hắc Tuyển Chiếu.
Đế Quân đợi ở ngoài phòng hơn nửa canh giờ vẫn chưa nghe thấy tin Hắc Tuyển Chiếu tỉnh lại, xoay người nói với Đế Hậu: "Để ta vào xem tình hình thế nào, các ngươi ở đây chờ ta."

Mấy người Đế Hậu không yên tâm, đi theo Đế Quân đến trước cửa phòng.

Đế Quân tay chân nhẹ nhàng đi vào trong phòng.

Thẩm thái y vội vàng đứng lên: "Lão thần tham kiến Đế Quân."

Đế Quân giơ tay ý bảo miễn lễ, sau đó đi đến mép giường, nhìn Ô Nhược đang nằm một bên nhắm mắt dưỡng thần, nhỏ giọng hỏi Hắc Tuyển Húc: "Tình hình của Tiểu Chiếu như thế nào rồi?"

Hắc Tuyển Húc nhíu chặt mày: "Đại tẩu nói không quá lạc quan, hiện tại chỉ có thể dựa vào ý chí của chính hắn để vượt qua cửa ải này."

Đế Quân mím môi, ánh mắt chuyển đến trên người Hắc Tuyển Chiếu đang nằm trên giường, trông hắn như người đã chết vậy, vô cùng an tĩnh, không nhìn thấy ngực phập phồng chút nào.
Hắn vội dò hơi thở của Hắc Tuyển Chiếu, gần như không cảm giác được có khí thở ra.

"Cha, làm sao vậy?" Hắc Tuyển Húc hỏi.

Đế Quân không dám nói lời đen đủi, vội vàng bảo Thẩm thái y lại xem.

Từ khi Hắc Tuyển Húc bảo Ô Nhược nhắm mắt dưỡng thần, cậu vẫn chưa từng ngủ chút nào, chỉ là nhắm hai mắt lại để mắt được nghỉ ngơi một lát, nên khi nghe thấy âm thanh khe khẽ thì nhanh chóng mở mắt, nhìn thấy Thẩm thái y đang bắt mạch, lập tức hỏi: "Làm sao vậy?"

Đế Hoàng và Hắc Tuyển Húc không nói gì.

Thẩm thái y ngẩng đầu, kích động nói: "Đế Quân, lục hoàng tử tắt, tắt thở."

Đế Quân và Hắc Tuyển Húc khó tin được nhìn Thẩm thái y: "Cái gì!?"

Trong đầu Ô Nhược lập tức trống rỗng.

Cậu vừa mới bắt mạch mà, sao đột nhiên không thở nữa?

Người bên ngoài nghe thấy câu "lục hoàng tử tắt thở" liền nôn nóng vọt vào phòng: "Các ngươi nói Tiểu Chiếu làm sao??"
Thẩm thái y bi thống nói: "Lục hoàng tử tắt thở."

Ô Nhược hồi thần, bước nhanh đến phía trước, còn chưa đi đến mép giường, liền nghe thấy có người thét to: "Ô Nhược, sao ngươi cũng ở đây?"

Mọi người không khỏi nhìn về phía Thiên Diêu quận chúa.

Thiên Diêu quận chúa sốt ruột chỉ vào Ô Nhược nói: "Di phụ, di mẫu, nhất định là hắn, là hắn hại chết tiểu biểu đệ."

Đế Hậu đỏ bừng mắt trầm giọng nói: "Diệu Nghi, con đang nói bậy cái gì vậy?"

"Di mẫu, con không có nói bậy, tối hôm diễn ra tỷ thí thuật sư cửu giai, con thấy hắn đứng chung với Tuyển Hành và Thâm Tụng của Cựu tộc, bọn họ nhất định là hợp mưu muốn hại tiểu biểu đệ."

Mọi người sửng sốt.

Ô Nhược không thèm để ý đến lời Thiên Diêu quận chúa nói, vội vàng đẩy Thẩm thái y ra.

Thiên Diêu quận chúa gấp gáp kêu lên: "Người đâu, bắt lấy Ô Nhược cho ta."
Thị vệ của Đế Quân đi đến, nhưng chưa được chỉ thị của Đế Quân, bọn họ không dám cử động, đám thị vệ đi theo Thiên Diêu quận chúa thì vọt tới.

Hắc Tuyển Húc và Hắc Tuyển Đường chắn lại: "Lui ra."

Ô Nhược không để ý đến bọn họ, vội vàng kiểm tra thân thể cho Hắc Tuyển Chiếu.

Đám thị vệ của Thiên Diêu quận chúa nhìn về phía Thiên Diêu quận chúa.

Thiên Diêu quận chúa tức giận dậm chân: "Húc biểu ca, Đường biểu ca, Ô Nhược hại chết tiểu biểu đệ, vì sao các huynh còn để hắn phá hoại cơ thể của tiểu biểu đệ?"

Hắc Tuyển Đường trầm giọng nói: "Đại tẩu tuyệt đối sẽ không hại Tiểu Chiếu."

Hắc Tuyển Húc cũng nói theo: "Ta cũng không tin đại tẩu sẽ hại lục đệ."

Những người khác cũng gật đầu, tỏ vẻ không tin Ô Nhược sẽ hại Hắc Tuyển Chiếu, mấy ngày nay, Ô Nhược chăm sóc Hắc Tuyển Chiếu như thế nào, bọn họ đều rõ như ban ngày.
Thiên Diêu quận chúa tức muốn hộc máu nói: "Nhưng hắn quen người Cựu tộc, còn cười nói với người Cựu tộc."

Hắc Tuyển Húc bình tĩnh phân tích: "Thời gian đại tẩu đến Tử Linh Quốc không lâu, căn bản không biết ai là người Cựu tộc, vô tình kết giao với người Cựu tộc cũng không có gì lạ, cho dù đại tẩu có cấu kết với người Cựu tộc, người đại tẩu cần hại đầu tiên là đại ca, cũng có rất nhiều cơ hội gϊếŧ đại ca, cũng có rất nhiều cơ hội xuống tay với Tuyển Chiếu, sẽ không ngốc đến mức chờ đến khi tất cả mọi người đều có mặt mới hạ thủ."

Hắc Tuyển Đường gật đầu: "Đúng vậy."

Ô Nhược đang kiểm tra thân thể cho Hắc Tuyển Chiếu, dùng linh lực thì tìm thấy trong thân thể Hắc Tuyển Chiếu có dị vật xâm nhập, cau chặt mày: "Sao có thể..."

Hắc Tuyển Húc quay đầu lại hỏi: "Đại tẩu, Tiểu Chiếu thế nào?"
Đế Hậu giọng run run nói: "Tiểu Chiếu nó, nó không, sẽ không như Thẩm thái y nói..."

Trong đầu Ô Nhược bỗng nhiên hiện lên hình ảnh Thẩm thái y bắt mạch, vội vàng cởi băng gạc trên cổ tay Hắc Tuyển Chiếu ra, sau đó, phát hiện trên cổ tay Hắc Tuyển Chiếu, cũng chính là nơi vừa rồi cắm ống tiêm có một vật cứng nhỏ, cậu vội lấy nó ra, vậy mà lại là một cây châm độc vừa nhỏ vừa ngắn.

Cậu đột nhiên quay đầu lại trừng mắt nhìn Thẩm thái y.

Hắc Tuyển Húc lập tức hiểu rõ mọi chuyện: "Người đâu, bắt Thẩm thái y lại cho ta."

Mọi người sửng sốt.

Thẩm thái y cuống quít xin tha: "Đế Quân, lão thần chỉ bắt mạch cho lục hoàng tử, không hề thương tổn lục hoàng tử, vừa rồi ngài ở bên cạnh cũng thấy, cho dù lão thần muốn hại hắn, cũng không có cơ hội xuống tay."

Đế Quân bây giờ chỉ quan tâm tình hình của Hắc Tuyển Chiếu, vội vàng hỏi: "Tiểu Nhược, thân thể Tiểu Chiếu thế nào?"
Những người khác cũng khẩn trương nhìn Ô Nhược.

Ô Nhược tiếp tục bắt mạch, phát hiện mạch đập của Hắc Tuyển Chiếu đã không còn.

Đầu ngón tay cậu run lên, đưa tay đặt dưới mũi Hắc Tuyển Chiếu, không có hơi thở phun ra.

Hắc Tuyển Đường thấy Ô Nhược không nói gì, sốt ruột muốn chết: "Lục đệ thế nào rồi?"

Sau một lúc lâu, Ô Nhược giọng run run nói: "Tắt, tắt thở."

Truyện mới