Nương Nương Nhóm Lửa Chương 5: Chương 5

[Cập nhật lúc: 10:55 20/02/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Nương Nương Nhóm Lửa - Chương 5: Chương 5 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Ban đêm, hắn ôn tập bài vở.  

 

Mới đến Thư phủ, hắn không cho ta hầu hạ bên cạnh.  

 

Sau khi nguôi giận với ta, hắn cho phép ta ngồi phía sau.  

 

Ngồi không chán quá, ta liền lấy một quyển thoại bản ra đọc.  

 

Hắn liếc nhìn một cái, không nói gì.  

 

Thế là ta an tâm đọc tiếp.  

 

Ta không để lỡ việc.  

 

Cứ cách một khoảng thời gian, ta lại rót trà, châm mực, thêm dầu đèn.  

 

Tâm trạng ta rất tốt, có một tiểu mỹ nam làm bạn, đọc thoại bản càng thêm thi vị.  

 

Hồng tụ thiêm hương, mà đổi ngược lại cũng xem như hợp cảnh.  

 

Hôm ấy, ta kiếm được một cuốn thoại bản mới, tình tiết hơi điên rồ.  

 

Ta mải mê đọc, quên mất có tiểu mỹ nam cùng phòng.  

 

Đến khi giật mình nhận ra, một gương mặt thanh tú đã phóng đại ngay trước mắt.  

 

Ta giật b.ắ.n mình.  

 

Rồi chợt phát hiện, Lâm Trạch đúng là đẹp thật, da dẻ trắng trẻo, mịn màng.  

 

Không kìm được, ta vươn tay véo má hắn một cái.  

 

Hắn ngây ra.  

 

Lúc này ta mới nhớ ra hắn là ai, vội vàng buông tay.  

 

Sau đó chạy biến.  

 

Để lại cuốn thoại bản. 

 

06

 

Hôm sau, ta cứ tưởng Lâm Trạch sẽ trách mắng ta.  

 

Kết quả, hắn lại cư xử như không có chuyện gì.  

 

Thế là ta an tâm tiếp tục đọc thoại bản.  

 

Đọc được một nửa, ta cố nhịn cười.  

 

Ngẩng đầu nhìn chén trà, đèn dầu và nghiên mực của Lâm Trạch.  

 

Không cần thêm.  

 

Ta lại cầm thoại bản lên đọc tiếp.  

 

Tác giả viết quá hài hước, ta cắn răng chịu đựng, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn nổi, đành dùng tay bịt miệng lại.  

 

“Buồn cười lắm à?” Lâm Trạch xoay người hỏi ta.  

 

Ta bật cười thành tiếng, sau đó đứng dậy xin lỗi hắn: "Thiếu gia, xin lỗi, làm phiền ngài rồi."  

 

Hắn nói: "Ta hỏi ngươi, có buồn cười không?"  

 

Ta đáp: "Ồ, buồn cười lắm."  

 

Hắn nói: "Kể nghe xem."  

 

Ta kể: "Thanh mai bị trúc mã thay lòng, thế là cô ấy nhổ sạch cây trong sân nhà hắn."  

 

Chỉ tưởng tượng cảnh đó thôi, ta lại bật cười.  

 

Một tiểu thư yểu điệu mà lại có sức mạnh và sự lỗ mãng như Lỗ Trí Thâm, đúng là quá đối lập.  

 

Hắn nói: "Lại thay lòng nữa?"  

 

Hắn cầm lên cuốn thoại bản ta bỏ quên tối qua: "Cuốn này cũng kể chuyện trúc mã thay lòng."  

 

Ta đáp: "Đúng vậy, dạo này đang thịnh hành thể loại này."  

 

Hắn nói: "Rõ ràng nữ nhân thay lòng cũng không ít, sao cứ toàn kể chuyện nam nhân?"  

 

Lúc này ta mới nhận ra, hắn đã đọc thoại bản, lại còn suy ngẫm về nó.  

 

Thế này không được, hắn còn phải thi cử, không thể để tâm trí chạy sai hướng.  

 

Ta nhắc nhở: "Chỉ để giải trí thôi, thiếu gia đừng xem thoại bản là thật."  

 

Hắn hỏi: "Nữ nhân đều thích đọc thoại bản sao?"  

 

Ta đáp: "Cũng gần như vậy."  

 

Hắn lại hỏi: "Đọc để vui thôi à?"  

Truyện mới