Ta nói: "Tiên sinh, thăng trầm là lẽ thường tình trong đời. Ngài không thể chỉ chấp nhận thăng, mà không chịu nổi trầm."
"Điều ngài cần làm, chính là giữ vững bản thân khi rơi vào đáy vực."
Không thể chỉ cho hy vọng, mà còn phải vạch ra con đường.
Vào thời điểm này, hắn chắc chắn đang vô cùng m.ô.n.g lung, cũng đang mong chờ một cọng rơm cứu mạng.
Quả nhiên, hắn lặp lại lời ta: "Giữ vững bản thân?"
Ta gật đầu: "Đúng vậy, đừng để mình chìm xuống sâu hơn."
Hắn chìm vào suy tư.