13
Dưới sự khuyến khích của ta và Thạch ma ma, Thạch Mài bắt đầu nói chuyện.
Được yêu thương nuôi dưỡng, trẻ con hồi phục rất nhanh.
Ta không biết trước đây nó đã chịu tổn thương gì, nhưng nó đang dần tốt lên.
Thạch ma ma vui mừng không thôi.
Bà ấy nói, tuổi càng lớn, phúc khí càng dày.
Không chỉ có ta, giờ bà ấy còn có cả Thạch Mài.
Thạch Mài cũng giống hệt ta năm mười tuổi, lúc nào cũng chui vào lòng Thạch ma ma.
Ta đối với nó rất kiên nhẫn, vì vậy nó cũng hay tìm ta.
Lâm Trạch đối xử với Thạch Mài rất ôn hòa.
Còn Thư tiên sinh thì bận đến mức đầu tắt mặt tối, mỗi ngày đều giảng giải đề thi khoa cử cho Lâm Trạch.
Thế nhưng, mỗi khi nhìn thấy Thạch Mài, hắn vẫn dành thời gian nói chuyện với nó.