Tôi có thể đoán ra đó là gì, có lẽ chính là một tình yêu sâu sắc, mãnh liệt, cuồng nhiệt và mạnh mẽ.
Cố Duệ khẽ vuốt qua trán rồi đến tai tôi, cuối cùng dừng lại trên má: "Mỗi người đều có quá khứ của riêng mình, anh cũng không ngoại lệ, nhưng điều đó sẽ không ảnh hưởng đến việc anh yêu em, có hiểu không?”
Tầm nhìn của tôi lập tức mờ đi.
Cố Duệ lau nước mắt rồi hôn lên môi tôi, một nụ hôn thật nhẹ nhàng và dịu dàng, khiến tôi cảm giác như mình đang tan chảy thành một dòng nước mùa xuân.
Sau đó anh ấy buông tôi ra, vuốt nhẹ khóe môi tôi: "Em chỉ cần nhớ, bây giờ bên cạnh anh chỉ có mình em. An Nhiên, quá khứ của anh còn quan trọng không?"
Tôi hoàn toàn sụp đổ, khóc nức nở.
"Cố Duệ, sao anh có thể như vậy chứ? Anh vẫn nên hung dữ với em một chút đi, anh cứ như thế này em sẽ… em sẽ đánh mất chính mình mất thôi..."
Anh ấy bật cười, khẽ lắc đầu: "Chị à, đừng đáng yêu như vậy được không? Nếu không thì anh cũng sẽ đánh mất chính mình đấy.”
"Anh cười em?"
"Không có. Bạn nhỏ, chúng ta phải đi thôi, ở đây không thể dừng quá lâu."
Bạn nhỏ?
Trái tim tôi thật sự không thể chịu nổi cách gọi này đâu, lẽ nào đây chính là sự nuông chiều độc nhất của một chàng trai cung Bọ Cạp à?
21.
Phòng luyện tập của Cố Duệ cách cửa sau khu A của Đại học Trùng Khánh không xa. Mặc dù nằm ngay trên phố, nhưng nhờ địa hình đặc biệt của Trùng Khánh mà thực tế nó là tầng 6.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa