Tôi kìm nén sự hoảng loạn trong lòng, cố gắng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này: “Được rồi, tôi có chuyện hay không cũng sẽ không tìm cậu được chưa? Thời đại bây giờ đã có Wechat rồi, ai mà muốn gọi điện thoại nữa chứ?”
“Có lúc không thích đọc tin nhắn, gọi điện sẽ nhanh hơn.” Cố Duệ kiên nhẫn trả lời tôi.
“Anh Duệ, em có chuyện muốn nói với anh, cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.” Hứa Phàm cất điện thoại trong tay, nhìn Cố Duệ.
“Có hơi khó nói…”
“Khó nói thì đừng nói!”
“Cũng được thôi.” Hứa Phàm ngoan ngoãn thu lại ánh mắt, nhưng miệng vẫn còn lẩm bẩm: “Nhưng mà…”
“Mẹ nó, cậu có phiền không? Rốt cuộc có muốn nói không?”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa