Ba chữ tiểu tổ tông làm ta vui cả buổi tối.
"Hựu Niên, huynh đáng yêu quá!"
Hắn lại im lặng, mắt nhắm chặt, hơi thở đều đều, trông như đã ngủ say.
*
Mùi hương trên người ta quá nồng, khiến ta mất ngủ.
Đèn vẫn còn sáng, ta bèn chơi bóng tay trên tường, lúc thì làm con rùa, lúc lại làm một con sói.
Quay đầu lại
Bị dọa sợ chếc khiếp!
Theo phản xạ, tay ta nhanh hơn não, tát thẳng một phát vào mũi hắn.
"Không phải huynh đã ngủ rồi sao? Sao lại lén lút nhìn chằm chằm ta từ sau lưng vậy? Âm u như thế, định hù chếc người à!"
Hựu Niên cứng đờ mất một lúc lâu.
Hắn đầy uất ức, xoay người lại, dứt khoát đưa lưng về phía ta, không thèm đối diện với ta nữa.
Haiz, đàn ông đúng là sinh vật khó hiểu nhất trên đời mà.
17
Đúng như chúng ta dự đoán, khi bốn tuyến đường này được khai ra, tên hoàng đế chó má kia vui mừng khôn xiết, ngay hôm đó liền sai người mang hai rương châu báu đến ngục.
Lão thái giám đến truyền chỉ có hai bộ mặt.
Khi truyền khẩu dụ, lão ta vênh váo ngạo nghễ:
—“Thế tử gia thức thời như vậy, bệ hạ rất vui mừng, v.v…”
Chờ mấy tên ngự tiền thị vệ lui đi, lão ta lập tức khom lưng, thái độ trở nên cung kính, giọng nói cũng nhỏ nhẹ hơn.
Không hề có chút cay nghiệt nào như lão thái giám Từ Hỉ lần trước, ngược lại còn tỏ ra từ ái như một lão cha già.
"Lão nô đi ngang tiệm đường, có mua ít kẹo mạch nha và bánh sữa bò, thế tử gia giữ lại cho muội muội ăn ngọt miệng."
Ta không đưa tay nhận, sợ có độc.
Lão thái giám họ Phùng hiểu ý, mỉm cười.