Ta ôm chăn, trườn lại gần hắn.
"Nếu như, ta nói nếu như—chúng ta bịa một nhóm người, viết vài cái tên giả vào, huynh nói có được không?"
Hắn khàn giọng lắc đầu:
"Không lừa được. Cục diện đã định, trong cung ngoài cung, nơi nào cũng có tai mắt của tân đế."
Ta tự tính toán một lúc, càng nghĩ càng thấy có cơ hội:
"Ta hỏi huynh, trong cung có bao nhiêu người?"
Hựu Niên dường như chưa từng nghe ai hỏi như vậy, trầm ngâm hồi lâu:
"Hậu phi năm mươi người, hoàng tử công chúa ba mươi… Hai mươi bốn nha môn có bốn ngàn thái giám, cung nữ hơn một vạn, mỗi ngày có khoảng hai ngàn thị vệ luân phiên canh gác."
Phía sau hắn chỉ có thể ước chừng một con số.
Ta đập đùi:
"Gần hai vạn người! Hai vạn người đó, Hựu Niên!"
"Cả hoàng cung lắm người ra vào như vậy, bọn họ lại không có hệ thống nhận diện khuôn mặt, làm sao mà đối chiếu từng người một được?"
"Một trận chính biến chếc nhiều người như thế, chính là thời cơ tốt để trà trộn vào!"
*
Ban đầu, sắc mặt Hựu Niên còn do dự.
Nhưng khi nghe ta nói, ngòi bút của hắn chầm chậm hạ xuống, càng viết càng sáng tỏ.
Thế là, ta và hắn bịa ra cái tên đầu tiên trong danh sách "gian đảng".