Mỗi Ngày Đều Mơ Thấy Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Thả Thính Tôi Chương 21: Nụ hôn trong mơ

[Cập nhật lúc: 04:34 13/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Mỗi Ngày Đều Mơ Thấy Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Thả Thính Tôi - Chương 21: Nụ hôn trong mơ với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Mễ Nhạc nhìn thấy Đồng Dật thì hừ lạnh một tiếng: "Là cậu?"

Sự khinh bỉ hiện rõ trên mặt cậu.

Đồng Dật bị cảnh sắc xung quanh thu hút ánh nhìn, hai tay đút túi, nhìn quanh một lúc rồi hỏi: "Đây là chỗ nào?"

"Một thị trấn nhỏ ở Thụy Sĩ."

"Cậu còn từng đến nơi này à?"

Trong giấc mơ của Đồng Dật, tất cả mọi người và cảnh vật đều là những suy nghĩ mà hắn nhớ nhung, ngay cả những người qua đường trong giấc mơ cũng đều là những người hắn từng gặp.

Mặc dù ký ức của hắn không sâu sắc, nhưng hình dáng của họ vẫn còn lưu lại trong đầu hắn, trong giấc mơ vẫn có thể hiện lên rất sinh động, và chúng đều là một phần trong suy nghĩ của hắn.

Vì vậy, những nơi này đều là những nơi mà Mễ Nhạc đã đến, nên mới có thể xuất hiện chi tiết đến vậy, Đồng Dật thuận tiện hỏi một câu.

"Thời cấp ba tôi đã từng bỏ nhà đi trốn, tới ở nơi này được hơn 3 tháng." Đôi tay Mễ Nhạc đặt ở lan can ban công, nói với Đồng Dật.

"Cậu có ấu trĩ quá không, còn bỏ nhà đi trốn?"

"Đúng vậy, chính là cảm thấy thật phiền lòng, nhân sinh đều bị người nhà khống chế, muốn rời khỏi bọn họ, liền cầm tiền tiết kiệm hai năm của mình trốn đến nơi này, để không sống uổng phí cuộc đời."

Đồng Dật nghĩ nghĩ, xen như hiểu rõ.

Chắc là Mễ Nhạc không nghĩ sẽ bị ba mẹ lợi dụng, đến khi biết được cũng phải giãy giụa thôi.

Nhưng mà hiện tại Mễ Nhạc đã trở lại, rõ ràng là thèm ăn, nằm mơ cũng đều muốn ăn món mình thích, lại vẫn cố gắng khống chế cân nặng ăn theo thực đơn giảm cân, thậm chí còn thúc giục bản thân nôn ra.

Hắn lại hỏi: "Cậu vì cái gì mà quay về?"

"Mẹ tôi tự sát để uy hiếp tôi, thật đúng là thiếu chút nữa mất nửa cái mạng, tôi đành phải trở về." Mễ Nhạc nói xong vậy mà vẫn có thể cười được: "Sau khi trở về còn bị khống chế chặt chẽ hơn trước, tiền kiếm được đều bị bọn họ giữ hết, động một cái liền cắt sạch tiền bạc."

"Còn làm như vậy nữa hả!?"

"Bất quá tôi cũng không cần cậu thương hại, nguyện ý trở về, ăn khổ đều là do chính mình yếu hèn, không thể nhẫn tâm cắt đứt tất cả, cũng không oán trách được người khác."

Đồng Dật cũng lười thương hại Mễ Nhạc.

Mễ Nhạc sống hay chết hắn quan tâm làm quần gì? Dạy dỗ Mễ Nhạc xong, Đồng Dật sẽ không để mắt đến Mễ Nhạc nữa, thích làm gì thì làm đi, minh tinh nổi tiếng muốn làm gì hắn cũng không quan tâm.

"Cậu xuống đây, hai chúng ta đánh nhau một trận." Đồng Dật đột nhiên nói.

Mễ Nhạc thật sự gật gật đầu, lần này hoàn toàn không làm nũng, đột nhiên liền nhảy lên nhảy xuống.

Đồng Dật hoảng sợ, theo bản năng duỗi tay đỡ lấy, kết quả liền nhìn thấy Mễ Nhạc cư nhiên bay lên trời, lơ lửng giữa không trung nhìn hắn.

"Phắc?"

"Tới đi, tự cậu đến đánh tôi." Mễ Nhạc nói.

"Cậu trước tiên nói cho tôi biết ban ngày đã làm cái gì?"

"Buồn chán nên xem một bộ phim."

Đồng Dật còn muốn hỏi là bộ phim nào, Mễ Nhạc đã bắt đầu thử chiêu tấn công.

Mễ Nhạc giơ tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ ánh sáng màu bạc, trong nháy mắt ngưng tụ thành một thanh kiếm băng, được Mễ Nhạc nắm trong tay, vậy mà trông cậu cực kỳ đẹp.

Đồng Dật nhìn đến sửng sốt.

Mễ Nhạc cũng cảm thấy rất thần kỳ, lại giơ tay còn lại thử nghiệm, dùng tay tạo ra mũi tên vô cùng sắc bén, sẵn sàng chờ được phóng đi.

Mễ Nhạc khẽ động ngón tay, mũi tên băng liền phóng ra ngoài, bắn trúng mặt đất, đâm sâu xuống đất.

Đồng Dật hoảng sợ đến ngây người, cũng muốn thử xem chiêu thức của mình, xem mình có thể có pháp thuật gì không.

Bằng không, trong giấc mơ kỳ ảo này, hắn chỉ có thể bị đánh tan nát.

Kết quả, Đồng Dật cố gắng hết sức, đột nhiên từ lòng bàn tay biến ra một bó hoa tươi.

Hai người thấy hoa đều sửng sốt.

Đồng Dật chần chừ một chút, nghĩ có phải hoa của hắn có độc hay không, vì vậy đưa hoa cho Mễ Nhạc.

Mễ Nhạc chần chừ một chút rồi duỗi tay nhận lấy, sau đó cười: "Vậy mà tôi vẫn thích hoa."

Còn không phải sao!

Đây là giấc mơ của cậu!

Địa bàn của cậu, cậu làm chủ!

Đồng Dật xem như đã phát hiện ra rằng, việc tiến vào giấc mơ của Mễ Nhạc để dạy dỗ Mễ Nhạc cũng không dễ dàng.

Phát hiện ra pháp thuật của mình không hiệu quả, Đồng Dật lập tức chạy trốn, anh hùng phải biết tránh cái thiệt trước mắt.

Mễ - tiểu vương tử băng tuyết - huyền phù thuật - Nhạc sau khi nhận hoa, nhìn bộ dáng Đồng Dật chạy trối chết cảm thấy hiểu được nguyên nhân, lập tức thi triển kỹ năng của mình đuổi theo.

Trong quá trình chạy theo, cậu liền phát hiện Đồng Dật có biên hóa, thân thể càng ngày càng nhẹ nhàng. Xi

Truyện mới