Trời hừng sáng, gió Đông Bắc thổi khiến không khí trên biển càng lạnh hơn. Sử Diệp ngồi bên giường bệnh, lòng đau như cắt.
Y tự mắng bản thân rằng tại sao lại có thể ngu ngốc như vậy? Tin một kẻ hèn hạ như Lô Hoàng, kết cục khiến cho Quan Đông Hàn vì mình mà ngay cả mạng nhỏ cũng sắp giữ không được.
Chẳng phải trước kia y đã tự nói với bản thân, sẽ không cứu những kê không đáng cứu... Vậy mà chỉ trong nháy mắt, Sử Diệp như đang tự tát vào mặt mình vậy.
(Huhu tác giả tự vả, thật đau