Bác sĩ như vừa tìm thấy một người nhà đáng tin cậy, lập tức giữ lấy tôi:
"Hồ sơ bệnh án của bé đâu?"
"Tôi không mang theo, nhưng tôi có lưu lại lịch sử khám bệnh trên điện thoại…"
Sau khi trao đổi gấp với bác sĩ, họ lập tức vào cấp cứu cho Kỷ Vân Hòa.
Một y tá bước đến, nhìn tôi một cách tự nhiên rồi nói:
"Mẹ của bé, mời chị lên tầng ba đóng viện phí."
Phó Tâm Nhã đứng bên cạnh, nhưng không hề lên tiếng đính chính.
Kỷ Từ im lặng một lúc lâu, sau đó chủ động nói rằng anh ta sẽ đi đóng tiền.
May mắn thay, Kỷ Vân Hòa không gặp nguy hiểm, sau khi được rửa ruột và điều trị bằng thuốc, con bé nhanh chóng hồi phục.
Trong phòng bệnh, dưới hàng loạt ống kính máy quay, Phó Tâm Nhã khóc không ngừng trước mặt con gái.
"Xin lỗi, mẹ không biết…"
Kỷ Vân Hòa yếu ớt mấp máy môi.
"Con đói…"
Phó Tâm Nhã vội vàng đứng dậy:
"Vân Hòa muốn ăn gì? Mẹ sẽ làm cho con…"
Kỷ Vân Hòa nhỏ giọng nói:
"Con muốn uống cháo 'biến thành nữ chiến binh xinh đẹp'…"
Phó Tâm Nhã ngây người:
"Cái gì?"
Cửa mở ra, tôi bưng một bát cháo bước vào.
Mắt Kỷ Vân Hòa sáng lên.
Tôi thổi nguội cháo, từng thìa từng thìa đút cho con bé ăn.
Đạo diễn giơ bảng hiệu, ra hiệu cho tôi giải thích về món cháo này.
Hii cả nhà iu