02
Tôi lao vào màn đêm, hít sâu vài lần mới cố đè nén cơn giận trong lòng.
Thật quá đáng.
Kỷ Từ đồng ý để tôi đến nhà anh ta, hóa ra chỉ vì tôi có vài phần giống người vợ cũ anh ta yêu thương, chứ không phải vì năng lực của tôi.
Đây là sự sỉ nhục lớn đối với chuyên môn của tôi.
Phải biết rằng, tôi tốt nghiệp từ Học viện Tinh Lan.
Ở Anh, từ lâu đã có những trường chuyên đào tạo quản gia cho giới quý tộc, mà Tinh Lan chính là phiên bản nâng cấp của mô hình đó.
Nó đào tạo "nữ chủ nhân chuyên nghiệp".
Hay nói cách khác, là "bà chủ thuê ngoài".
Người sáng lập học viện sớm nhận ra, những người đàn ông như công tử hào môn, tổng tài trẻ tuổi, nghệ sĩ đỉnh lưu, rất dễ rơi vào cảnh cưới vội, ly hôn nhanh, hoặc đời tư hỗn loạn khi còn trẻ, để lại những đứa trẻ không có mẹ.
Những đứa trẻ này dù sinh ra trong gia đình giàu có nhưng rất dễ trưởng thành lệch lạc, cần có người giáo dục và đồng hành.
Người hầu và gia sư thường không thể làm tốt việc này.
Vậy nên, ngành "nữ chủ nhân chuyên nghiệp" ra đời.
Hiện tại, đây vẫn là một lĩnh vực khá ít người biết đến, và tôi là sinh viên ưu tú khóa đầu tiên.
Lý do tôi chọn Kỷ Từ rất đơn giản.
Anh ta là người đàn ông đã ly hôn, sống một mình, không có cha mẹ bên cạnh, con cái thì thiếu người chăm sóc.
Hơn nữa, anh ta rất giàu, có khả năng chi trả mức lương cao trong ngành này.
Tôi đã phỏng vấn ở nhà họ Kỷ nhiều lần, lần nào cũng giải thích cặn kẽ về năng lực và công việc của mình. Cuối cùng, Kỷ Từ đồng ý.
Tôi cứ nghĩ anh ta bị khả năng của tôi thuyết phục, hóa ra anh ta chẳng hề tin, vẫn xem tôi là một kẻ muốn trèo cao.
Không sao cả.
Tôi tự an ủi mình.
Chỉ cần lao động và tiền lương xứng đáng, thì cứ để anh ta hiểu lầm đi.
Tôi kiểm tra số tiền vừa được chuyển, cảm thấy rất hài lòng.
Đồng thời, tôi phát hiện Kỷ Từ gửi cho tôi một tin nhắn trên WeChat.
"Ngày mai tôi sẽ ở nhà cả ngày."
Tôi khó hiểu cất điện thoại.
Liên quan gì đến tôi chứ, anh ta muốn ở nhà hay không thì kệ anh ta.
Dù sao, ngày mai tôi cũng phải sang nhà một khách hàng khác.
03
Hii cả nhà iu