Hắn không ngờ rằng Hà Viên Nguyệt lại đánh giá Tân Phương Dương cao như vậy.
Phải biết Tân Phương Dương trừ dạy học trò mình thì bình thường luôn có vẻ khiêm tốn trầm lặng.
“Đứa nhỏ Trường Minh này cũng khá lắm. Tu luyện công pháp gia truyền được tới giai đoạn này ở tuổi của hắn đúng là đáng quý.”
Cuối cùng, Hà Viên Nguyệt nhìn đánh giá của Lý Thành Long, bật ra tiếng thở dài hiếm thấy.
“Rất lâu về trước ta từng kiến nghị bỏ đi một ít nội dung phần Nhị Mạc của Tam Mạc Ngũ Bình. Nhưng vẫn chưa thể kiểm chứng được, mà sở dĩ ta có lo lắng này chính là sợ sẽ xuất hiện người giống như Lý Thành Long. Tuy người như vậy cực kỳ hiếm thấy."
“Xã hội hiện đại, nữ quyền ngày càng tiến bộ... Cách lấy tình cảm của nữ nhi để thăm dò tính cách đàn ông sớm muộn gì cũng sẽ bị nữ quyền lên án thôi.”
Hà Viên Nguyệt thở dài thườn thượt.
“Cô hiệu trưởng... lời cô hình như hơi bất công rồi?”
Lý Trường Giang nói: “Tam Mạc Ngũ Bình đánh vào giới nữ cũng là dùng tình cảm của người đàn ông để khảo nghiệm. Hai bên đều như nhau, sao lại bị lên án được”
“Lập trường bất đồng thì quan điểm cũng bất đồng. Việc đàn ông không quan tâm thì chắc gì phụ nữ đã không. Đây cũng là chỗ khác nhau cơ bản đấy.” Hà Nguyệt Viên mỉm cười: “Cho nên ban đầu ta mới có kiến nghị như vậy, bởi vì ta là phái nữ, ta thấy khó chịu. Mà khảo nghiệm này đàn ông các anh lại không có cảm giác như ta.”
Lý Trường Giang trầm ngâm nói: “Có lẽ... là vậy?”
Hà Viên Nguyệt cười ha ha nói: “Lý Thành Long là con cháu đích tôn của thế gia quân nhân, thái độ phẩm giá thế nào ta rất hiểu, hắn không phải người không quả quyết đứng núi này trông núi nọ.”
“Hai người cảm thấy hẳn do dự như thế nhưng vẫn nhận được đánh giá cao nhất, là không thể hiểu nổi phải không?”
“Đúng vậy." Lý Trường Giang và Hồ Nhược Vân gật đầu. Đọc