Idol Và Tui Nổi Nhất Trên Mạng Chương 13

[Cập nhật lúc: 22:47 01/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Idol Và Tui Nổi Nhất Trên Mạng - Chương 13 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Là một fan cứng đủ tư cách, đừng nói idol muốn nhảy tình ca! Kể cả nếu ảnh muốn nhảy bài nào Tấn Giang không cho qua kiểm duyệt, Tạ Chấp cũng sẽ thẳng tiến không lùi mà hợp tác.

Huống chi.

Tạ Chấp cũng không phải không muốn nhảy bài này.

Dịch Vũ tìm máy tính cùng dàn âm thanh cho bọn họ sử dụng rất nhanh, cả hai không chuẩn bị sẵn xiên thịt (để ăn) mà tập nhảy trong một ngày.

Tạ Chấp thiếu chút nữa bị lăn qua lộn lại đến khóc.

Có trời mới biết cậu khó khăn như thế nào để học điệu nhảy của những dancer hàng đầu thế giới với tư cách một bệnh nhân tiểu não kém phát triển, thể chất không đạt tiêu chuẩn.

Nghiêm Tứ lại không hề mất kiên nhẫn, chỉ là dựa theo trình độ của cậu chậm rãi giảm dần mức độ, cuối cùng, đến khi bài nhảy trực tiếp bị Nghiêm Tứ đơn giản hóa thành bài tập thể dục trên đài cho học sinh cấp hai, Tạ Chấp mới miễn cưỡng làm được.

Tận dụng thời gian tập vài lần phiên bản cuối cùng, khi hai người cuối cùng cũng chạy đến sân thể dục, trời đã hoàn toàn tối đen.

Lửa trại đã lên, ánh lửa màu cam nhảy múa trong gió đêm.

Cảnh tượng phảng phất chỉ có trong truyện tranh hay phim ngôn tình thời xưa, lại hiện ra đầy ngoạn mục trong mắt Tạ Chấp.

Tạ Chấp không nhịn được mà đứng ở chỗ xa xa của sân thể dục nhìn hồi lâu, rồi mới cùng Nghiêm Tứ trở lại lớp, ngồi vào trong đám người.

Sau khi hai người ngồi xuống không lâu, huấn luyện viên cầm mic đi lên nơi trước nhất, bắt đầu bài phát biểu cuối cùng của mấy ngày huấn luyện.

Huấn luyện viên: "Các em học sinh, các thầy cô giáo, buổi tối vui vẻ."

Học sinh cả năm cấp: "Buổi tối vui vẻ."

"Haiz." Huấn luyện viên khoa trương thở dài, "Lại một lần nữa phải chia tay, thật ra mỗi lần tôi đều không nhịn được nói hẹn gặp lại."

Huấn luyện viên: "Nhưng, cuộc sống, tóm lại là cần ở ta cái năng lực có thể cười mà đặt một dấu chấm câu."

"Chia tay cũng không đáng sợ, ít nhất ảnh hưởng của cuộc chia tay cũng không có ngăn cản chúng ta có một cuộc tái ngộ tuyệt vời."

Có nữ sinh nhỏ giọng châm chích (*): "Cái kiểu hành văn này...... Huấn luyện viên tìm người viết hộ sao?"

(*) Từ gốc là phun tào, mình thấy nghĩa khá gần với "châm chích", tuy nhiên vẫn cấn là châm chích thì mang nghĩa hơi tiêu cực, ai tìm được từ nào hợp ngữ cảnh hơn thì nói mình nha.

Người bạn đang dùng điện thoại đọc truyện: "Viết hộ? Gì mà viết hộ? Tiểu Chấp đại đại không thể nào tìm người viết hộ được."

Nữ sinh: "...... Cậu đu idol đến sảng rồi à."

Nữ sinh tiếp tục nhìn về phía huấn luyện viên.

Huấn luyện viên tiếp tục bài phát biểu thâm tình của mình: "Tôi thực sự cảm động trước duyên phận gặp gỡ của chúng ta, biết ơn khi nhìn thấy những phẩm chất hiện hữu trong các em —— Dũng cảm, cứng cỏi, trí tuệ, vân vân."

"Trong đó, điều làm tôi cảm động nhất chính là các em dù cho ở bất cứ nơi nào, đều có thể các tư này chức, tự đắc này nhạc (*), gọn gàng ngăn nắp."

(*) Đây là hai câu thành ngữ, trong đó:

Các tư này chức (各司其职 gè sī qí zhí) mỗi người có nhiệm vụ hoàn thành trách nhiệm của mình.

Tự đắc này nhạc (自得其樂 zì dé qí lè): Trải nghiệm những điều thú vị cho chính bạn.

"Sinh mệnh nào cũng có ý nghĩa, đây là đạo lý quan trọng nhất trong cuộc đời, hy vọng các em có thể vĩnh viễn trân quý đạo lý này."

Những lời cuối cùng này ý vị thâm trường, cô gái vừa nãy còn than thở giờ gật đầu như đang suy tư gì, đôi mắt ánh lên lệ quang.

Huấn luyện viên trầm mặc một phút, nhìn quanh những "người quen cũ" đã gặp gỡ mấy ngày nay.

Một lần cuối cùng, giơ mic lên: "Như vậy, tôi tuyên bố phần chính của đêm cuối cùng chính thức khai mạc, mời hội trưởng Hội Học Sinh công bố top ba của cuộc thi định hướng việt dã, cũng như bắt đầu vũ hội lửa trại."

Đồng phục học sinh Dịch Vũ mặc vẫn thẳng thớm như cũ, y thong dong đi lên, mở một tập giấy đóng thành quyển ra: "Thật vinh hạnh được trở thành người công bố kết quả cuộc thi định hướng việt dã lần, vậy bây giờ, tôi sẽ bắt đầu đọc từ hạng ba."

Dịch Vũ giọng nói bình đạm, lại lộ ra một loại uy nghiêm không bỏ lơ được: "Hạng ba, lớp 11A9, Trần Kiệt."

Sau khi Dịch Vũ nói xong, lớp 11A9 bùng nổ một trận hoan hô, một nam sinh làn da ngăm đen nhìn đã biết là hay vận động đứng lên, khoa trương phất phất tay.

Chạy lên đến trước lửa trại, cậu lấy cúp của mình.

Dịch Vũ: "Hạng nhì, lớp 11A1, Lý Vân Nguyệt, Phan Hoành, Trương Đào, Lý Quan Anh."

Lần này, cả trường ghé nhìn—— lớp hỏa tiễn (*) khi nào cũng đứng thứ nhất đếm ngược ở đại hội thể thao lần thế mà giành được hạng nhì?!

(*) Lớp hỏa tiễn bên Trung = lớp chọn, lớp trọng điểm bên mình

Chủ nhiệm lớp 11A1 kích động đến nỗi lão lệ tung hoành, cảm giác như lớp của mình rốt cuộc gột rửa được ô danh chỉ biết đọc sách không chạy bộ.

Bốn học sinh đều là nữ, thong dong mà đi lên nhận giải, như thể nơi sân thể dục đột nhiên nở rộ những đóa hoa xinh đẹp.

Sau đó, chính là hạng nhất.

Tạ Chấp chắp tay trước ngực, chờ mong nhìn Dịch Vũ phía trước ánh lửa—— hạng nhất, liệu có phải là mình cùng Nghiêm Tứ không nhỉ?

Thật ra Tạ Chấp cảm thấy điều này không quá khả thi.

Nếu dựa theo tốc độ ban đầu mình và Nghiêm Tứ để mà đi suốt một quãng đường, thu hạng nhất vào trong túi không thành vấn đề.

Nhưng mà......

Vấn đề ở chỗ, sau cùng cậu lại kéo chân......

Nếu không phải thể năng của cậu không tốt......

Tạ Chấp rất uể oải, cơ hội khó có được như vậy cùng idol, nếu có một cái hạng nhất thì thật tốt, nhỉ?

"Lớp trưởng." Nghiêm Tứ bỗng nhiên nói.

Tạ Chấp quay đầu lại nhìn hắn, nhìn Nghiêm Tứ uốn một chân lên, chân còn lại duỗi ra thật dài, tư thế tiêu sái.

Tạ Chấp: "Sao?"

Nghiêm Tứ: "Cậu còn có nhớ luật chơi của đội là gì không? Xét điểm thành tích của ai?"

Tạ Chấp nghĩ nghĩ, nói: "Cậu đang nói đến nguyên tắc bảng ngắn (*)? Dựa theo điểm của người nhấn đăng kí cuối cùng (**)?"

-

Warning giải thích dài dằng dặc:

(*) Nguyên tắc bảng ngắn 短板原理: không phải là về một bảng duy nhất, càng cao càng tốt. Thay vào đó, phải làm cho tất cả các bảng có cùng chiều cao để chiếc xô ghép lại từ các bảng chứa được nhiều nước hơn. Chênh lệch càng nhiều thì dung tích nước của xô sẽ càng ít đi, vì ở đây ta thấy nước chỉ có thể dâng cao nhất là đến đỉnh của chiếc bảng ngắn nhất.

Theo như mình hiểu, ý của câu này là: luật chơi quy định rằng: thời gian bạn di chuyển đến từng trạm nhanh hay chậm không quan trọng, quan trọng là trung bình các quãng thời gian của bạn, trung bình càng cao thì kết quả càng cao.

Tiện thể nhắc lại cho ai không nhớ, thì trong cuộc thi định hướng việt dã trên Four và bé Chấp có tổ đội với nhau, hai người phải đi đến nhiều trạm trong rừng để đăng kí rằng mình đã ở đó, rồi tiếp tục lên đường. Điều giúp bạn dành chiến thắng trong cuộc thi này chính là thời gian bạn hoàn thành đăng kí ở tất cả các trạm.

(**) Giờ thì mình có thể hiểu sơ sơ ý ở đây là gì. Lần đăng kí cuối cùng xong là toàn bộ thời gian hoàn thành nhiệm vụ kết thúc, vì vậy lần cuối càng bị kéo dài thì trung bình quãng thời gian sẽ càng bị dài ra -> điểm thấp

Mình đã cố vắt óc ra để giải thích vậy, vì mình vẫn chưa hiểu rõ ý tác giả là gì ;-; Một câu thôi mà đau đầu quá

Truyện mới