Hôn Lễ Đen Tối Chương 3

[Cập nhật lúc: 14:04 17/01/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Hôn Lễ Đen Tối - Chương 3 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

5  

 

Lúc đó tôi học lớp bốn, đứng nhất lớp.  

 

Cha hỏi tôi: “Muốn phần thưởng gì nào?”  

 

Tôi ngẩng đầu nhìn ông: “Muốn ăn cánh gà Coca Cola!”  

 

Cha xoa đầu tôi, cười bảo được.  

 

Tiếng kêu cứu đột ngột vang lên: “Cứu mạng! Cứu mạng! Ai cứu tôi với!”  

 

“Dương Dương, con đợi ở đây, đừng chạy lung tung, cha sẽ quay lại ngay.”  

 

Nói xong, ông loạng choạng, tập tễnh chạy về phía bờ sông, rồi không do dự nhảy xuống.  

 

Đôi tay của ông quơ quào trong đêm tối vài cái, rồi lặng yên.  

 

Tiếng kêu cứu nhanh chóng biến thành tiếng cười lớn.  

 

Đứa trẻ đó nổi lên khỏi mặt nước, còn cha của tôi, thì không thấy đâu nữa.  

 

Tôi gần như quên mất, cha tôi - người vô cùng vĩ đại trong mắt tôi - không biết bơi.  

 

Tôi chạy đến bờ sông: “Cha ơi! Lên đi! Không có ai rơi xuống sông cả! Hắn lừa cha đấy!”  

 

Không có ai trả lời tôi.  

 

Chỉ có dòng sông vẫn chảy.  

 

Cuối cùng tôi cũng tìm được người đến giúp.  

 

Và kẻ chủ mưu đang đứng trên bờ, ung dung thu dọn đồ đạc.  

 

Tôi điên cuồng lao về phía hắn.  

 

“Anh không được đi! Tại sao anh lại làm như vậy?”  

 

Hắn nói gì nhỉ?  

 

Hắn nói: “Tôi chỉ đùa thôi mà, tôi đâu có bảo ông ấy đến cứu tôi.”  

 

Nhưng người kêu cứu cha tôi, chính là hắn mà.  

 

Tôi bị hắn đá văng ra.  

 

Hắn là một đứa trẻ lớn, tôi không đánh lại hắn.  

 

Hắn đứng trên cao nhìn xuống tôi, không hề che giấu ác ý và sự ghét bỏ trong mắt.  

 

“Một kẻ què c.h.ế.t tiệt, còn học người ta làm anh hùng.”  

 

Cha ơi, cha xem đi, người mà cha muốn cứu, rốt cuộc là loại người nào.  

 

“Anh trả cha lại cho tôi!”  

 

Thấy hắn sắp rời đi, tôi liền cắn vào chân hắn.  

 

Hắn đau, chân kia liên tục đá vào đầu tôi.  

 

Đau quá.  

 

Nhưng tôi không thể để hắn đi, cha tôi bị hắn hại chết.  

 

Rất nhanh, từ xa có hai luồng ánh đèn xe chiếu tới.  

 

Tôi lớn tiếng kêu cứu, tôi muốn họ đến giúp tôi.  

 

Hình như tôi sắp không chịu nổi nữa.  

 

Nhưng tôi đã sai.  

 

Họ kéo tôi ra, như vứt một miếng rác, ném tôi vào bờ sông.  

 

“Cậu chủ, cậu về nhà trước đi, chuyện còn lại, chúng tôi sẽ giải quyết.”  

Hii cả nhà iu

Truyện mới