Trong đám cưới của tôi, có một người phụ nữ dẫn theo một đứa trẻ xông vào.
Đứa trẻ nhìn người đàn ông bên cạnh tôi và gọi là bố.
Cả hội trường xôn xao, khách khứa chỉ trỏ vào tôi.
Nhưng tôi không cảm thấy khó xử, vì tôi chưa bao giờ mong đợi đám cưới này.
1
Khi tôi và Hà Tiêu trao nhẫn cưới, cửa đại sảnh đột nhiên bị đẩy ra.
“Bố ơi!”
Hà Tiêu sững lại, chiếc nhẫn cưới mắc kẹt giữa đốt ngón áp út, không lên không xuống, cực kỳ bối rối.
Một người phụ nữ ăn mặc tinh tế, dẫn theo một đứa trẻ khoảng bốn, năm tuổi, đứng ở cửa.
Người phụ nữ sau khi nhìn thấy quang cảnh trong đại sảnh, lập tức đỏ hoe mắt.
Trông cô ấy đáng thương vô cùng.
Chỉ cần một giọt nước mắt như vậy đã khiến Hà Tiêu hoàn toàn quên mất đây là đám cưới của tôi và anh ấy.
Người phụ nữ ôm lấy đứa trẻ, vội vã quay lưng rời đi.
“Điềm Điềm!”
Anh ấy cứ thế bỏ lại tôi, đuổi theo người phụ nữ và đứa trẻ.
Chiếc nhẫn cưới xoay một vòng trên mặt đất rồi lăn đến chân người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình, vốn luôn linh hoạt và khéo léo, cũng không biết phải nói gì.
Bên dưới, tiếng xì xào to nhỏ vang lên, vô số ánh mắt thương hại, chế nhạo đổ dồn về phía tôi.
Tôi hoàn toàn trở thành trò cười.
2
Đám cưới đầu tiên trong đời tôi cứ thế mà kết thúc.
Bố của Hà Tiêu mặt mày xám xịt, ra lệnh cho vệ sĩ đi bắt Hà Tiêu về.
Mẹ của Hà Tiêu nói sẽ cho tôi một lời giải thích. Khuôn mặt vốn dĩ hiền hòa dễ gần, giờ đây cũng không còn dễ nhìn.
Qua lời kể của những người bạn thân của Hà Tiêu, tôi biết được đại khái sự việc.
Đó là một trong những người bạn gái cũ của Hà Tiêu, một người phụ nữ có nhan sắc nổi bật, ngàn người có một.
Hai người họ đã chia tay rồi quay lại nhiều lần.
Nhưng cách đây sáu năm, họ đã hoàn toàn kết thúc.
Chỉ là không ai ngờ được, cô ấy lại mang thai đứa con của anh ấy.
“Chị dâu, A Tiêu và cô ta chỉ chơi bời thôi, sao mà so được với...”
Câu nói này, e rằng chính cậu ấy cũng không tin nổi.
Hii cả nhà iu