Sáng sớm hôm sau,Phụng La hầu triều với một đôi mắt thâm quần...cả đêm hôm qua mất ngủ chỉ vì một nữ nhân,chuyện này mà đồn ra ngoài,mặt mũi nàng nào còn nữa!
Vừa ngồi trên triều nàng vừa đăm chiêu suy nghĩ...làm cách nào để nàng ta không đến gần nàng nữa đây trong khi đã lỡ phong nàng ấy làm họa sư của riêng nàng?càng nghĩ mi tâm càng cau chặt khiến quần thần bên dưới 1 phen lo sợ.
Hoàng đế bệ hạ rất ít khi chau mày,cho dù mọi chuyện có khó giải quyết đến đâu...ngài ấy vẫn luôn giữ được một nét mặt nhàn nhã...nhưng lần này có chuyện trọng đại gì khiến bệ hạ lại lo nghĩ đến thế? (À..là vì gái á mà