Nhưng lúc này dị biến đột nhiên xảy ra, từng dấu ấn cổ xưa hiện ra trong mặt trời do Lâm Nhất đánh ra. Ánh sáng vàng rực rỡ hơn bao giờ hết toả ra lập tức chiếu rọi bốn phương, khiến ánh sáng trên người Mặc Diễm mất đi màu sắc.
“Ánh sáng nhỏ như hạt gạo mà cũng dám làm càn”.
Lâm Nhất hít sâu một hơi, năm ngón tay biến ảo, hư ảnh thần nhân cánh vàng mấy trăm trượng sau lưng hắn lập tức giương cánh che khuất bầu trời.
Ánh sáng Đại Nhật, muôn đời bất diệt!
Trước ánh nhìn chăm chăm từ trên cao xuống của thần nhân cánh vàng, mặt trời do Lâm Nhất đánh ra toả ánh nắng thần, điên cuồng bắn đi với khí thế không gì địch nổi phá tan quyền mang của Mặc Diễm, làm cho hắn ta văng ra thật xa.
Răng rắc!
Tiếng chân nguyên hộ thể vỡ vụn vang lên, Mặc Diễm hộc máu, ngã phịch xuống đất.
Cho đến lúc này, thần nhân cánh vàng sau lưng Lâm Nhất mới dần dần mờ nhạt. . Web đọc nhanh