Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ Chương 1110: Cô ta cũng không quan tâm!

[Cập nhật lúc: 17:04 08/02/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ - Chương 1110: Cô ta cũng không quan tâm! với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

 Lão giả mặt đầy nghi ngờ, miệng lẩm bẩm cái tên vô cùng xa lạ: “Diệp Bắc Minh?”  

 

“Ha ha, thú vị”.  

 

“Thuật cấm kỵ lại xuất hiện ở giới thế tục?”  

 

Nguyên thần của Tư Không Liên Thành chôn vùi.  

 

Thi thể nằm dưới đất, sắc mặt dữ tợn, trước khi chết chịu phải nỗi sợ hãi cực lớn!  

 

Diệp Bắc Minh gọi Thẩm Hạc đến dọn sạch sẽ thi thể.  

 

Rồi dẫn theo Tôn Thiến chưa hoàn hồn về phòng.  

 

Một luồng nội lực bắn vào cơ thể Tôn Thiến.  

 

Cô ta mới dễ chịu hơn chút.  

 

Dù như vậy Tôn Thiên vẫn run rẩy.  

 

Hai tay ôm đầu gối!  

 

Dúm dó ở đó.  

 

Cảnh tượng vừa rồi quả thật đã hù dọa cô ta.  

 

Người trực tiếp nổ thành sương máu, linh hồn bị rút ra!  

 

Tôn Thiến là sinh viên giỏi có thành tích, nào đã từng nhìn thấy cảnh tượng này bao giờ?  

 

Diệp Bắc Minh chủ động ngồi trước mặt cô ta, để Tôn Thiến tực vào ngực mình: “Qua một lúc nữa sẽ không sao đâu”.  

 

Ngực Diệp Bắc Minh rất ấm áp, con ngươi của Tôn Thiến hơi đỏ: “Cảm ơn anh, ngoài Nhược Tuyết ra, không ai đối xử tốt với tôi như vậy”.  

 

“Bố mẹ cô đâu?”  

 

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ.  

 

Tôn Thiến lắc đầu: “Tôi không còn bố mẹ, từ nhỏ sống với ông bà nội”.  

 

“Lên mười tuổi ông bà nội qua đời, tôi sống ở nhà bác cả”.  

 

“Anh chị em họ bắt nạt tôi, mùa đông tuyết rơi dày còn phạt tôi đứng ngoài sân!”  

 

Cô ta hồi tưởng lại chuyện còn nhỏ.  

 

Cảm xúc xuống thấp.  

 

“Buổi sáng mọi người đều có trứng gà ăn, tôi thì không”.  

 

“Quần áo của tôi là loại rách nát nhất, đều là quần áo cũ chị họ không mặc nữa”.  

 

“Nhưng có lúc dù là quần áo cũ, chị họ nói có thành rác rưởi cũng không ném cho tôi”.  

 

“Ha ha… Tôi cũng không biết làm sao mà sống tiếp được…”  

“Sau khi đỗ đại học, tôi vừa học vừa làm, cũng không quay về”.  

 

“Nhưng không sao, cứ nhìn về phía trước, tôi có hai tay, cái gì cũng có thể tạo ra được, không bố không mẹ cũng sẽ không chết đói!”  

 

Dù sao cũng không còn gì có thể mất!  

 

Cô ta cũng không quan tâm!  

 

Nghe những gì cuộc đời Tôn Thiến từng trải qua, Diệp Bắc Minh có chút đau lòng.  

Truyện Hot

Truyện mới cập nhật

Truyện mới