Lời nói là vậy, nhưng giọng điệu hắn lại nhẹ nhàng, chẳng hề nghiêm khắc.
Liên Kiều đây vốn thích làm trái ý hắn, hắn càng cấm, nàng càng làm.
Liên Kiều hừ lạnh một tiếng: “Ta cứ muốn xem!”
Rồi nhanh chóng kéo áo lên, cúi xuống nhìn thoáng qua, tuy chẳng hiểu ra sao nhưng vẫn tấm tắc khen: “Không tệ, quả thật không tệ.”
Lục Vô Cữu hỏi: “Vậy nàng cảm thấy hài lòng không?”
Thấy hắn chẳng hề có vẻ gì là xấu hổ, Liên Kiều lại hơi nghi hoặc, sao lại chẳng có chút sát thương nào với hắn vậy?
Nhất định là chưa đ.â.m trúng chỗ đau!
Liên Kiều hắng giọng: “Không hài lòng, thế này đã là gì, chỉ là món khai vị thôi, ta còn muốn xem toàn bộ thân thể ngươi!”
Lục Vô Cữu khẽ ngước mắt, ánh nhìn khó lường: “Nàng nói toàn bộ?”
“Phải, toàn bộ!” Liên Kiều cười hì hì, “Sao lại không lên tiếng? Sợ rồi đúng không? Ngươi sợ cũng vô ích, hôm nay ta nhất định phải báo thù!”
Dứt lời, dưới ánh mắt khó hiểu của Lục Vô Cữu, Liên Kiều nhanh tay rút dây áo hắn, cúi đầu nhìn xuống. Sau đó, nàng kinh ngạc há hốc miệng, ánh mắt ngập tràn khiếp sợ.
!!!
[Tác giả có lời muốn nói]
Liên Kiều: Như thế đã đủ nhục chưa?
659: ... Có thể nhục thêm chút nữa.
Liên Kiều đứng đờ ra tại chỗ, trong chốc lát vẫn chưa thể hoàn hồn, đến chớp mắt cũng quên.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp