"Sao ngươi không nói sớm?" Nàng thở phào nhẹ nhõm.
Lục Vô Cữu lạnh lùng nói: "Nàng cho ta cơ hội mở miệng sao?"
Liên Kiều lười cãi nhau với hắn, nhưng ý tưởng này cũng không tệ, vì vậy cùng Lục Vô Cữu rạch ngón tay nhỏ m.á.u lên mảnh vỡ Khung Đồng Ấn.
Mảnh vỡ Khung Đồng Ấn quả nhiên sáng lên, Liên Kiều tràn đầy mong đợi nhìn quả cầu ánh sáng phình to.
Lúc đầu, quả cầu ánh sáng chỉ to bằng nắm tay, dần dần to bằng đầu người.
Haha, quả nhiên có tác dụng, Liên Kiều xoa xoa tay, đang định giơ tay áo lên che mắt, quả cầu ánh sáng kia lại đột nhiên như xì hơi, nhanh chóng mờ đi thành một chấm.
?
Liên Kiều chọc chọc mảnh vỡ trong lòng bàn tay Lục Vô Cữu: "Sao không sáng nữa?"
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp