Nửa phút sau, Omega cố ý giả chết cuối cùng cũng không nhịn được, ẩn ý hỏi: "Anh tính chừng nào mới rút ngón tay ra?"
Hein: "Bây giờ."
Celin nhanh tay kéo quần lên: "Sau này để em tự bôi là được."
Hein không tán thành: "Tôi rất vui lòng được phục vụ em."
Đúng là ngày càng không biết xấu hổ.
Celin nhích lại gần hôn lên miệng Hein một cái: "Mọi thứ phải tiến hành từng bước một." Trước khi Alpha phản ứng lại, cậu đã nhảy xuống giường trốn trước.
Đôi mắt Hein hơi trầm xuống —— Có vẻ chạy nhanh đấy.
Celin không hề biết hành vi của mình đã gợi lên suy nghĩ không biết xấu hổ của ai kia. Cậu bình tĩnh thử quần áo trong tủ, tiện tay chọn một chiếc áo sơ mi.
A thẳng đằng sau chỉ vào: "Bây giờ trời đang chuyển lạnh, nên mặc thêm một cái áo may ô len."
Celin cảm thấy hắn nói cũng có lý, thế là cậu đưa ra hai cái cho hắn chọn.
Hein duỗi một ngón tay, nghiêm túc nói: "Tôi thấy cái trong góc tủ kia đẹp đó."
Celin ngoảnh đầu liền thấy được cái áo Hein chọn. Cậu cúi đầu nhìn áo sơ mi trên người mình rồi lại nhìn áo may ô len trong ngăn tủ, lặng người thật lâu quyết định sau này sẽ không hỏi Hein chuyện thế này nữa.
Cách phối đồ chết người của A thẳng chỉ có người đẹp mới có thể chống đỡ.
Song, có đẹp cũng không thể đem ra giày xéo như thế.
Hein thấy cậu không hề có ý lấy cái áo kia ra tiền biết đề nghị của mình không được tiếp nhận, nhưng hắn cũng không giận. Đợi sau khi Celin mặc quần áo xong xuôi, hắn lập tức khen từ tận đáy lòng: "Ừm, em mặc gì cũng đẹp."
Rất tốt, tuy khiếu thẩm mỹ hơi kém nhưng cũng biết cách nói lời ngon tiếng ngọt.
Tình cảm của hai người phát triển vượt bậc, người xung quanh đều cảm nhận được một vài thay đổi vi diệu.
Hiện tại Tige không còn dám điểm danh sát giờ làm vì anh phát hiện sếp nhà mình bấy giờ là một cái đồng hồ canh giờ thành tinh —— Y như rằng mỗi khi gần đến giờ làm việc, cậu sẽ bước xuống từ xe của gia chủ Calvid, hai người trao nhau một cái hôn nhẹ chào tạm biệt rồi Celin Kelsa mới đi đến cửa điểm danh.
Quẹt thẻ ——
Canh thời gian chuẩn phát sợ.
Tige không thể không chấp tay nhường ra danh hiệu "đồng hồ canh giờ". Hơn nữa để tránh đụng mặt sếp rồi suýt điểm danh trễ, anh chỉ đành nhịn đau quyết tâm chỉnh đồng hồ báo thức sớm hơn mười phút.
"Rồi một ngày nào đó tôi cũng sẽ có người yêu." Khát vọng tình yêu của trợ lý đặc biệt ngày càng tăng cao.
Những lời mạnh miệng hồi trẻ nói ra đã không thể rút lại, bạn bè và thân thích xung quanh đều biết quý ngài Tige là một người theo chủ nghĩa độc thân hướng đến cuộc sống chất lượng cao. Yêu đương kết hôn sẽ hạ thấp chất lượng cuộc sống của anh. Vì lẽ đó, hiếm có người bằng lòng giới thiệu người yêu cho anh.
Cục diện bế tắc này kéo dài đến cuối tuần trước mới bị đánh vỡ. Một người không dính dán gì đến hai chữ "mai mối", thế nhưng có một ngày lại chia sẻ số liên lạc của một Alpha chất lượng tốt qua thiết bị cho anh.
Vị Omega cấp trên này đôi khi săn sóc đến mức ấm lòng.
Bầu không khí của trụ sở chính Calvid gần đây bỗng trở nên kỳ quái.
Người cầm quyền lâu rồi chưa xuất hiện cuối cùng cũng đã quay về. Trước đây trên mạng truyền ra rất nhiều phiên bản suy đoán nguyên do hắn mất tích, gồm có: Bị bắt cóc, bệnh nặng, lục đục tình cảm các kiểu. Thậm chí có người còn đoán rằng nội bộ gia tộc Calvid đã xảy ra một cuộc tranh giành quyền lực đáng sợ nào đó, mà vị gia chủ trẻ tuổi này cuối cùng đã bại trận, bị cầm tù trong chính biệt thự lớn xa hoa của nhà mình.
Mấy lời đồn đó đương sự không hề hay biết gì.
Đến mức mỗi ngày hắn chỉ luôn vắt óc dùng lời lẽ lừa Omega đến trụ sở chính thăm mình, hòng thỏa mãn h@m muốn khoe khoang đang ngo ngoe của Alpha.
"Đối diện công ty mới khai trương một nhà hàng, tối nay em qua đây nhé?"
Thư ký ôm hồ sơ bước vào văn phòng run rẩy trong lòng. Kiểu "tối nay qua chỗ tôi", "tối nay em đến chỗ đó" này kia toàn là các thú mua vui của mấy tay nhà giàu, rất khó để người ta không liên tưởng đến mấy tai tiếng tình cảm.
Màn đêm nhanh chóng buông xuống.
Dưới cường độ công việc cao thời gian luôn trôi rất nhanh.
Thư ký đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc để tan ca thì chợt liếc thấy có người vào văn phòng sếp. Cô lập tức cảm thán "cuối cùng cũng tới rồi". Không bao lâu sau, cô liền trông thấy sếp tổng mỉm cười bước ra với người ta.
Không phải là người tình lẳng lơ gì cả mà là bóng dáng của bạn đời hợp pháp nhà gia chủ Calvid.
Lúc đến gần, cô còn nghe thấy tiếng trò chuyện của cả hai: "Ông nội bảo cuối tuần này chúng ta về nhà chính một chuyến."
Hein: "Tôi đoán không lầm thì không phải chính ông nói đúng không?"
Celin: "Là bác quản gia..."
Hein: "Tuần này không đi được."
Celin: "Tại sao?"
Hein: "Chúng ta phải trải qua thế giới hai người."
Celin: "..."
Thư ký hít sâu một hơi, thầm nghĩ đây là thứ tình yêu tuyệt vời gì thế này.
Lúc bước ra khỏi thang máy, Celin vẫn hơi lưỡng lự: "Đúng là đã lâu rồi chúng ta không về thăm ông."
Hein ghé sát tai, báo cho cậu một tin.
Celin hơi ngạc nhiên.
Hein: "Nên là không cần sốt ruột, tuần sau chúng ta lại về."
Lúc đang trò chuyện thì một gương mặt quen thuộc bước tới.
Lâm Luân mỉm cười giành nói trước bọn họ: "Tôi hiểu, người trẻ tuổi lại muốn đi hẹn hò." Nên không cần mỗi lần bắt gặp đều phải cố ý nhấn mạnh với ông một lần, thật sự.
Celin: "..."
Sắc mặt Hein bình tĩnh: "Celin đặc biệt đến công ty thăm cháu, bọn cháu tính ăn ở ngoài rồi mới về nhà."
Lâm Luân: "..."
Thanh niên bây giờ ăn chung với nhau một bữa cũng thành chuyện đem khoe được rồi hả?
Celin thấy hơi xấu hổ: "Đã muộn rồi, chú Lâm vẫn chưa tan ca ạ?.