Chờ Cậu Chuyển Trường Đã Lâu Chương 83: Muốn kết hôn vô cùng tận

[Cập nhật lúc: 11:53 04/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Chờ Cậu Chuyển Trường Đã Lâu - Chương 83: Muốn kết hôn vô cùng tận với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.space. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.space bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Làm xong, Hạ Khâm ngồi vào lòng hắn ngửa đầu ra sau, thỉnh thoảng lại hôn môi với hắn. Vùng cổ thiên nga mịn màng đẹp đẽ đầy vết cắn chồng chéo nhau.

Hôn một hồi, ông trời con mệt mỏi không ngẩng đầu nữa, né tránh nụ hôn ướt át từ Tạ Tinh Lan. Tạ Tinh Lan nhận ra cậu chống cự, hắn m.út mạnh miệng cậu, làm Hạ Khâm phải nhíu mày rên “ưm”, cậu rầm rì: “Anh m.út em đau quá.”

“M.út em một cái có sao đâu?” Tạ Tinh Lan nhéo mặt cậu: “Vừa rồi thầy Hạ cũng m.út chặt anh.”

Hạ Khâm: “…”

Động tình xong, thầy Hạ bước vào trạng thái hiền nhân, không nghe Tạ Tinh Lan nói lẳng lơ nổi, toàn là mấy từ dơ bẩn!

“Đừng nói nữa.” Giọng Hạ Khâm vẫn khàn, dính dính mà mềm ngọt: “Bịt miệng lại.”

Tạ Tinh Lan li.ếm ngón tay cậu, Hạ Khâm chịu không được nên rụt tay về.

Hắn cười khẽ, ngừng bắt nạt cậu: “Có đói không?”

Mới vận động cơ thể khá nhiều, thầy Hạ cảm thấy mình chưa bao giờ mệt lả như bây giờ. Thắt lưng cậu muốn đứt gãy vì lắc lư dữ dội, thế mà Tạ Tinh Lan lại bảo cậu yếu đuối.

Cậu gật đầu, Tạ Tinh Lan mặc áo khoác cho cậu, quấn cậu thật chặt, nhân tiện thả dê nhéo eo ông trời con một cái: “Về nhà thôi.”

Tạ Tinh Lan ra vẻ đen tối: “Chồng đút em ăn no kiểu khác.”

Hạ Khâm: “…”

———

Sau này nhớ lại, ấn tượng lần cuối Hạ Khâm nhìn thấy Tạ Kính chính là ngày đó.

Đêm 30, Hạ Khâm đón giao thừa với Hạ Nghiên, mua vé xem phim mà cậu đóng vai chính. Trên đường về, Hạ Khâm gửi cho hắn một tin nhắn, Tạ Tinh Lan đang ở nhà chính của nhà họ Tạ, ăn bữa cơm tẻ nhạt, chụp vài tấm ảnh cho cậu xem, uất ức nói muốn về nhà.

Hạ Khâm thẳng tay vạch trần hắn: [Nói chính xác hơn thì nhà họ Tạ mới là nhà của anh.]

Tạ Tinh Lan cũng mặt dày: [Thôi được.]

[Thật ra em đang nhớ thầy Hạ.]

[Meme khóc dữ dội.jpg]

…Hắn vẫn giữ meme này sao?

Có lẽ là vì cậu cúi đầu quá lâu nên trong lúc ăn cơm tất niên, Hạ Nghiên không kìm lòng được phải hỏi: “Tiểu Khâm đang hẹn hò sao?”

“A.” Hạ Khâm ngẩng đầu lên.

Hiếm lắm năm nay cậu mới không tham dự Gala mừng xuân, nghỉ lễ vui vẻ ở nhà. Cũng may là cậu không đi, xem chương trình Gala Tết Nguyên Đán mà chỉ biết thở dài chán chường, nếu cậu đi chắc chắn sẽ bị chửi.

Những năm gần đây Hạ Nghiên ít khi ra ngoài làm việc, bà ăn không ngồi rồi nên mở một tiệm hoa, thỉnh thoảng sẽ đến tiệm ngồi chơi, nhưng phần lớn thời gian là ở nhà uống trà, trò chuyện với các chị em mới quen.

Trong vô thức, Hạ Khâm đã thực hiện được lời hứa với Hạ Nghiên. Gì chứ dăm ba cái túi ba trăm nghìn tệ, mẹ cứ mua thoải mái

Truyện mới