Tính cách của Hạ Khâm kín đáo nên hiếm khi bộc lộ thẳng thắn, cậu vừa dứt câu bày tỏ tình cảm liền cảm thấy mặt mình nong nóng.
Lại còn thêm Tạ Tinh Lan đột nhiên mất tiếng.
Thế là sau khi cậu nói xong, hai người cực kỳ ngu xuẩn nhìn nhau lom lom một hồi. Ánh mắt Hạ Khâm ngày càng lảng tránh đi xa hơn, cuối cùng cậu chịu không nổi bầu không khí khó hiểu này, nhỏ giọng bật ra hai tiếng “mẹ kiếp”, quay người bỏ chạy.
Mới chạy được hai bước, Tạ Tinh Lan cũng bừng tỉnh.
Hắn sải bước tới, tóm lấy Hạ Khâm, ôm vào ngực mình: “Em chạy đi đâu?”
Hạ Khâm: “…”
Lúc nhấc chân chạy cậu cũng hối hận.
Đúng là ngu si, tự nhiên xách quần chạy