P/S: Chương này miêu tả quá trình đánh nhau, Kỳ Tham anh hùng cứu mỹ nhân, có nhiều chỗ quá khó hiểu… Thư edit có chỗ nào kì kì, mọi người bỏ qua nhe… Bản thân Thư cũng thấy có gì đó sai sai ha ha….
- ---------------
Võ chai rượu đỏ cứng hơn chai bia rất nhiều, vậy mà Vệ Linh cũng đập vào đầu một tên vỡ tan tành. Thấy tình hình này, Kỳ Tham cũng không có bất cứ chần chờ gì, đẩy ba tên còn lại ra, Vệ Linh cũng đá một cước sau đó, trúng vào chỗ hiểm của một tên. Kỳ Tham nhanh tay kéo Vệ Linh chạy đi, mặc kệ tiếng bước chân đuổi theo ở phía sau, thở hổn hển nói: “Lúc cô đập cái chai xuống, tôi nghe được âm thanh vỡ xương của hắn!”
“Thật sao? Có điều chiêu này là tôi học từ chỗ cô!” Tâm Vệ Linh nhảy thình thịch, nhưng cố trấn định trả lời.
“Lần này tôi cũng không muốn bị thương vô cớ a… Chiêu tung cước đá của tôi, cô học được không?”
“Học được!”
“Một, hai, ba!” . Xin ủng hộ chúng