Bên trong phòng khách sạn 5 sao, Kỳ Tham nửa nằm trên ghế sa lông rộng rãi, thông qua ánh đèn quan sát ly rượu đỏ đắt giá trong tay mình, rượu đỏ lắc lư qua lại trong ly, từ đỏ sậm tới nhạt dần, mông lung nhìn rất đẹp.
Tô Oánh đem dĩa điểm tâm vị socola đưa tới bên tay Kỳ Tham, cười nói: “Rất ít khi thấy cô trầm mặc như vậy, xem ra thời gian qua mệt mỏi không ít, muốn tôi kêu người tới massage thả lỏng cơ thể không?”
“Nếu như cô không ngại người khác biết cô ở đây, tôi cũng không từ chối.” Kỳ Tham lười nhác nói, đưa ly rượu tới bên môi, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Tô Oánh kéo Kỳ Tham dậy, rồi ngồi xuống bên cạnh, đập đập xuống hai vai cô nói: “Vậy để tôi tự phục vụ là được rồi.”
Kỳ Tham kéo tay Tô Oánh không cho Tô Oánh đập loạn xạ nữa: “Không phải ngày mai cô tham gia buổi công chiếu đầu tiên sao? Nên ngủ sớm để dưỡng tinh thần mới đúng chứ!”
“Thời gian sinh hoạt của tôi đã không theo quy luật từ lâu rồi, càng thức khuya thì hôm sau tôi càng có tinh thần.” Tô Oánh bỏ đôi dép đang mang ra, khoanh hai chân ngồi xếp bằng trên ghế, nghiêng qua dựa vào người Kỳ Tham, hơi cảm thán cầm ly rượu đỏ của mình lên, rất tự nhiên chạm nhẹ vào ly Kỳ Tham, nói tiếp: “Cuối năm, trong lòng rất loạn, càng ngày càng muốn rút lui không làm nữa.”
Kỳ Tham nhìn Tô Oánh uống một hơi hết sạch ly rượu, nói: “Cô cũng biết mệt mỏi?”
“Chứ sao, đàn ông cũng có lúc mệt mỏi muốn vứt bỏ mọi thứ, huống chi tôi chỉ là người phụ nữ bình thường.” Tô Oánh hạ thấp đầu xuống, nhỏ giọng hỏi: “Kỳ Tham, cô có người mình thích chưa?”
Kỳ Tham vừa suy nghĩ vừa uống rượu, cười: “Tạm thời thì chưa có.”
Tô Oánh nở nụ cười, lộ ra dáng vẻ đùa giỡn hỏi: “Có khi nào hai chúng ta phim giả tình thật không?”
Kỳ Tham thấy kỳ lạ vô cùng nhìn Tô Oánh hỏi: “Cô không phải thật lòng chứ?”
“Ừm, tôi muốn biết thực tế cô cảm thấy tôi thế nào? Có thích hợp làm bạn gái của cô không?” Tô Oánh lại rót thêm rượu vào ly mình, cũng thuận tiện rót thêm vào ly Kỳ Tham.
Kỳ Tham nghiêm túc trả lời: “Tôi không biết tôi muốn dạng người yêu thế nào? Thậm chí một nửa kia của tôi là đàn ông hay phụ nữ tôi còn chưa xác định được. Thế nhưng tôi nghĩ… Tôi và cô, nhiều nhất chỉ có thể là bạn bè mà thôi, không có cách nào tiến thêm một bước nữa.”
“Thì ra là vậy.” Tô Oánh cười nói: “Tôi còn nghĩ, nếu tối nay hai chúng ta xác định quan hệ, thì sau buổi công chiếu ngày mai tôi sẽ công khai với tất cả mọi người đó chứ!”
Kỳ Tham nhanh chóng tiếp lời: “Nếu vậy tôi sẽ vạn kiếp bất phục!”
“Trong lòng cô, thật sự không có ai khác sao?” Tô Oánh tiến sát hơn, dùng ngón trỏ vuốt ve cằm của Kỳ Tham, hơi nghịch ngợm hỏi tiếp: “Bằng không tại sao lại không cần suy nghĩ mà từ chối tôi ngay lập tức, hoàn toàn không có ý nghĩ muốn thử một chút.”
Kỳ Tham lắc đầu nói: “Tôi không phải kiểu người thích chơi trò mập mờ, tôi là người thiếu cảm giác an toàn. Trừ phi tôi thật sự yêu thích một ai đó, nếu không tôi sẽ không bao giờ chơi trò yêu thử.”
“Ở chung với tôi, cô cảm thấy không an toàn sao?” Tô Oánh lại đặt tay vào lòng bàn tay Kỳ Tham, nghiêm túc hỏi.”
Kỳ Tham vỗ vỗ tay Tô Oánh, nhàn nhạt nói: “Cái này là tự cô nói, nhưng cô cũng nên nghĩ lại á, trong suốt khoảng thời gian xảy ra scandal giữa cô và tôi, cô đã cho tôi cảm giác yên ổn gì đây?”
“Cô không thích tôi phiêu bạt bất định, hơn nữa còn là người của công chúng đúng không?” Tô Oánh thất vọng hỏi.
Kỳ Tham lại lắc đầu: “Thân phận của cô là gì không quan trọng, trọng điểm là tính tình hai chúng ta không hợp nhau, đi chung với cô, tôi không bao giờ đoán được giây tiếp theo cô sẽ làm cái gì… Tôi không theo kịp tiết tấu nhanh của cô.”
Tô Oánh suy nghĩ một chút, thử nói thêm lần nữa: “Tôi có thể chờ cô, Kỳ Tham.”
“Cô đồng ý chờ, nhưng cô đã từng suy nghĩ là tôi có muốn theo bước chân của cô hay không?” Kỳ Tham cố gắng nói chuyện một cách nhu hòa nhất, không muốn làm tổn thương Tô Oánh.
Tô Oánh nhướng lông mày, quay đầu nhìn dĩa điểm tâm socola lúc nãy đưa Kỳ Tham, chợt nở nụ cười, hỏi: “Cô không thích ăn socola sao?”
“...Không thích.” Không biết tại sao đột nhiên Tô Oánh hỏi vậy, Kỳ Tham không hiểu nhưng vẫn trả lời thành thật.
Tô Oánh không thể làm gì khác nhìn xa xôi cười nhẹ: “Vậy chắc chắn cô cũng không thích uống nhiệt xảo socola rồi!”
Kỳ Tham vẫn không trạng thái mê man: “Nhiệt xảo socola là một loại đồ uống quá nhàm chán, tôi chưa bao giờ uống.”
“Đúng như nàng nói… Tôi còn tưởng nàng gạt tôi chứ!” Tô Oánh ôn hòa nhìn Kỳ Tham, cười nhẹ nhàng nói.
“Cái gì?” Kỳ Tham không thể nào tìm được manh mối gì.
Tô Oánh hứng thú dạt dào nói: “Ừm, trong suốt khoảng thời gian hai chúng ta giả bộ làm tình nhân, người đó đã rất lo lắng cho cô, còn tìm gặp tôi, nói tôi không đối xử tốt với cô, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho tôi.” . Có gì hot? Chọt thử tra