“Tôi nói rồi, điện Long Vương không phải nơi các người thích đến thì đến, thích đi thì đi!”
Diệp Phàm nói với vẻ mặt không cảm xúc.
“Nhãi...nhãi con, tôi là thủ lĩnh của Thiên Môn, sau lưng tôi chính là...”
Phụt!
Thủ lĩnh Thiên Môn - Nghiêm Tiếu mạnh miệng nhìn Diệp Phàm, chuẩn bị lấy chỗ dựa vững chắc để đe dọa Diệp Phàm, kết quả không đợi ông ta nói xong,
thanh kiếm ngắn trong tay Diệp Phàm đã đâm xuyên tim ông ta, một nhát lấy mạng!
“Mày...” Nghiêm Khiếu trợn trừng mắt nhìn Diệp Phàm với vẻ không cam lòng! Giây sau, vị thủ lĩnh của Thiên Môn đã ngã xuống, chết không nhắm mắt! Người của điện Long Vương trông thấy kẻ vẫn luôn chèn ép mình trong mấy năm nay, khiến cho họ tràn đầy oán hận nhưng lại không thể làm được gì đã bị giết như vậy, tất cả đều nghĩ mình đang nằm mơ, quá không chân thật! Thiên Môn quật khởi mới chỉ mấy năm nhưng trong quãng thơi gian này, bọn họ đã phát triển một cách nhanh chóng, chiếm đoạt hơn phân nửa thế lực điện. Bạn đang đọc